Tiểu Như, anh biết em rất yêu anh, anh cũng muốn bảo vệ tình yêu của hai ta. Nhưng mà dù có thế thì em vẫn là người sai. Mà đã sai thì phải xin lỗi và sửa lỗi.
Lý Tuệ Như bất ngờ, đứng hình trước câu nói của Hoàng Triết. Cô ta như đang tức điên lên trong suy nghĩ :" Anh là đang bảo vệ con nhỏ Thiên Nguyệt kia sao.?"
Gương mặt của Lý Tuệ Như vẫn kiềm chế rất tốt. Vẫn là gương mặt hối lội, đáng thương. Cô ta ngước đôi mắt ngấn lệ nhìn bạn trai cô.
" Em sẽ nghe lời anh mà, anh đừng giận em được không. Em rất sợ mất anh.....!" - Nói rồi cô ta dụi dụi đầu vào lồng ngực ấm áp của anh, thi thoảng lại nấc lên vài tiếng khe khẽ.
Thế này thì ai tức giận cho nổi chứ, tất cả đàn ông sẽ mủi lòng thương xót mà thôi......
...----------------...
Sau bao cố gắng, nỗ lực của "ê- kíp" Lâm gia và Mạc gia thì các bài báo đã được gỡ xuống hàng loạt. Nhưng mà các tin tức in vào lòng các 'độc giả' thì làm sao mà gỡ xuống được .
Sáng sớm hôm nay, ba mẹ của Thiên Nguyệt đã đến thành phố A này để ở bên cạnh chăm sóc cô.
Mạc phu nhân nhìn con gái mà thấy thương xót làm sao. Trái tim bà đau như có ngàn mũi tên xuyên thủng, ruột gan như cắt thành từng khúc. Bà vừa nấu cháo cho cô vừa nghĩ cách làm sao để cô thoát khỏi tình cảnh lúc này. Thật sự buồn đến nao lòng.
Sau một đêm không ngủ được, hai mắt Thiên Nguyệt hiện rõ vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-em-yeu-don-phuong/1782099/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.