Vất vả ném người đàn ông nặng thịt lên trên giường, Trương Mẫn Nhi thở phào nhẹ nhõm.
Làm người tốt việc tốt quả nhiên rất mệt!
Trương Mẫn Nhi tiến tới bên cạnh Lục Dương, vỗ lên mặt hắn vài cái, “Tỉnh! Tỉnh! Tỉnh!”
Lục Dương nhập nhèm mở mắt coi như có chút thanh tỉnh, âm thanh khò khè thật khó nghe được phát ra từ cổ họng, “Ưm…”
“Anh yên tâm, tôi đã đưa anh sang phòng khác, cô ta sẽ không đến đây được đâu.” Trương Mẫn Nhi đem sự việc vừa rồi kể hết lại với hắn, sau đó quan tâm hỏi han, “Anh cảm thấy thế nào? Có chỗ nào không khỏe không?”
Hầu kết Lục Dương cứ chuyển động lên xuống, khó có thể phát ra câu hoàn chỉnh, cổ họng như có một ngọn lửa mơ hồ bùng lên nóng rực, cực kỳ khó chịu.
“Nóng… Nóng quá… Hiểu Minh!” Lục Dương bắt đầu mơ màng rên rỉ, hắn tưởng cái bóng trước mặt là Trương Hiểu Minh.
Trương Mẫn Nhi dù là bác sĩ khoa sản nhưng dù gì các kiến thức về y học cũng đã được học qua. Cô nhìn bộ dạng đang cố gắng phải chịu đựng của Lục Dương, liền hiểu rõ loại dược tính này đang ngày càng phát tác, nếu không giải quyết kịp thời có lẽ sẽ gây nên hậu quả nghiêm trọng về sau.
Trương Mẫn Nhi nhăn mặt suy nghĩ một hồi, rốt cuộc mới thở dài nhắc nhở đối phương, “Lục Dương, dù sao sáng mai anh cũng không nhớ ra tôi là ai, mà muốn cứu anh, tôi đành phải thất lễ vậy.”
Nói xong Trương Mẫn Nhi lập tức ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-ban-giuong-dung-nham-lan/2601175/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.