Thứ to lớn thâm nhập vào động nhỏ chặt khít không một khe hở, hai chân của Trương Mẫn Nhi bị ép phải tách ra, khiến đối phương ngày càng mạnh mẽ công chiếm hơn. Đầu nấm nhắm vào chỗ sâu nhất hung hăng cắm ra lại cắm vào không thương tiếc, thân thể dần nổi lên cảm giác ngứa ngáy khác lạ.
Trương Mẫn Nhi kịch liệt giãy giụa muốn thoát khỏi, hai tay liên tiếp đánh vào lồng ngực rắn chắc của đối phương, hét lên trong vô vọng, “Buông ra! Không được… không chịu nổi…”
Trương Mẫn Nhi bấy giờ chỉ còn duy nhất một suy nghĩ, không thể để Lục Dương bắn vào trong. Sau cái đêm bất đắc dĩ hôm ấy, thứ của hắn lưu lại trong người khiến cô đau bụng suốt mấy ngày. Tuy đã được mang tới bệnh viện kịp thời, nhưng vẫn không thể tránh khỏi chấn thương tâm lý. Cô có thể nằm dưới thân của hắn, nhưng tuyệt đối không thể để tên đàn ông hung hãn này lưu lại thứ trắng đục kia vào bên trong được nữa.
Lục Dương nhìn biểu cảm vừa kháng cự vừa lo sợ của Trương Mẫn Nhi, người này thà bị hắn chà đạp dưới thân cũng không muốn tiếp nhận hạt giống quý giá của hắn. Sự thật nực cười này khiến lòng tự tôn của một thằng đàn ông như hắn bị khinh rẻ, hắn vốn cho rằng cô đã sớm tiếp nhận tình cảm của hắn, thế nhưng đây chẳng qua chỉ là sự đầu hàng tạm thời của cô mà thôi.
“Em không muốn tôi bắn vào.” Không phải câu hỏi mà là một câu khẳng định chắc nịch, không hề có chút nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-ban-giuong-dung-nham-lan/2601146/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.