Bởi vì hôm qua “hành sự” quá nhiều, lúc Trương Mẫn Nhi thức dậy lưng nhức eo mỏi, còn kẻ đầu sỏ lại vui vẻ lạ thường.
Trương Mẫn Nhi đến bệnh viện, do dự một lát rồi kí tên lên hợp đồng của Lưu thị, sau đó hẹn Lưu Mỹ Hoa thời gian để đến giao việc.
Lưu Mỹ Hoa nói hiện tại buổi chiều cô có thời gian, Trương Mẫn Nhi liền giao công việc buổi chiều cho y tá Vu xử lý hết. Lúc cô đến Lưu thị, không ngờ gặp được người quen, không ai khác chính là Lưu Việt.
Trương Mẫn Nhi tự hỏi tại sao Lưu Việt lại ở đây?
“Giới thiệu với cô, đây là em trai của tôi, Lưu Việt.” Nhìn thấy biểu cảm sượng cứng trên gương mặt xinh đẹp của Trương Mẫn Nhi, Lưu Việt có chút chột dạ, “Trước đây đã từng là sinh viên thực tập đi theo bác sĩ Trương một thời gian đấy, còn có nhớ không?”
Trương Mẫn Nhi cảm thấy mình hình như đã vướng vào cạm bẫy của người khác.
“Lưu tổng, tôi không thể nhận công việc này được.”
Lưu Mỹ Hoa nhướng mày khó hiểu, “Vì sao?”
“Nếu như tôi biết Lưu Việt… À, bây giờ tôi nên gọi là Lưu thiếu mới phải, là em trai của cô, tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý làm bác sĩ tư vấn cho Lưu thị.”
“Bác sĩ Trương, chị hãy nghe em giải thích…”
“Tôi không biết chị em các người có mục đích gì, nhưng tôi không thích cảm giác bị người khác đùa bỡn.”
“Bác sĩ Trương, cô nghĩ nhiều rồi.” Lưu Mỹ Hoa mặt không cảm xúc lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-ban-giuong-dung-nham-lan/2601079/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.