Từ Nhược Thiên vừa trở về nhà, đang lúc còn thu dọn hành lý, điện thoại đột nhiên có người gọi tới, cũng không nhìn lấy màn hình mà lập tức nghe máy.
- Từ Nhược Thiên, cậu đang ở đâu? - Đầu dây là thanh âm của Đặng Thiếu Đan, Từ Nhược Thiên nặng nề thở dài một tiếng, gượng cười trả lời.
- Tôi đang ở nhà.
- Tôi tới đó được không? - Đặng Thiếu Đan gật nhẹ đầu, cười hạnh phúc hỏi.
- Được chứ.
- Hảo, đợi tôi một phút.
Từ Nhược Thiên còn chưa kịp mở miệng nói tiếp, đối phương bất thình lình tắt máy, cậu bĩu môi nhìn điện thoại, có chút nực cười nghĩ, làm thế nào có thể tới đây trong một phút được chứ.
Suy nghĩ hiếu kì vẫn còn ẩn hiện trong đầu, bên ngoài đột nhiên có tiếng chuông cửa, Từ Nhược Thiên cả kinh mở lớn mắt, vội vã chạy ra ngoài cổng, người kia quả nhiên đang đứng trước mắt cậu, không nhịn được tò mò hỏi.
- Anh... anh làm sao có thể?
- Có mở cửa cho tôi không đấy? - Đặng Thiếu Đan chỉ nhún nhún vai, nói đùa.
Từ Nhược Thiên hết nói nổi, chỉ lắc đầu bật cười, bước tới mở cổng cho anh, sau đó trở vào nhà. Nhìn thấy bên trong là một đống hỗn độn, Đặng Thiếu Đan đương nhiên có chút thắc mắc, vẫn là lên tiếng nói.
- Cậu đang dọn nhà sao?
- Ân. Là đồ đạc từ nhà Hứa Biên tôi dọn sang. - Từ Nhược Thiên trầm mặc một lúc, ủ rũ hạ mi mắt, rất lâu sau mới trả lời.
Đặng Thiếu Đan nhìn trên gương mặt người nọ hiện rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-ao-giac-dam-tu-tuyet/1533974/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.