Buổi trưa, bị tia nắng nóng rát chiếu vào mặt, Hứa Biên mơ màng tỉnh dậy, theo bản năng nheo mày lại, mệt mỏi đưa tay nhìn đồng hồ, cư nhiên đã gần 11 giờ. Hứa Biên chửi thầm một tiếng, với tay lên đầu giường lấy điện thoại di động, màn hình hiển thị hơn 10 cuộc gọi từ công ty, quả nhiên đêm qua chính là uống quá chén rồi đi.
Anh đưa tay vỗ vỗ đầu mình, kì thực ngoài chuyện uống rượu ra, tất cả những gì xảy ra đêm qua hoàn toàn không tài nào nhớ rõ, ngay cả lý do vì sao lại lên được phòng cũng là một thắc mắc không ít.
Hứa Biên chật vật ngồi dậy, đưa mắt sang nhìn bên cạnh mình, thân ảnh người kia cư nhiên lọt vào tầm mắt, đối phương nằm xoay lưng về phía anh, trên người không một mảnh vải, xung quanh đều là dấu tích đỏ đỏ hồng hồng. Trong đầu vô thức nhớ ra một ít chuyện, tối qua hai người có lời qua tiếng lại với nhau. Khẽ thở dài, chung quy tất thảy đều do mình nóng nảy nhất thời, hiện tại chỉ cần nói chuyện rõ ràng với cậu, như vậy hẳn cũng sẽ tốt hơn.
Thời điểm Hứa Biên còn đang định đưa tay muốn chạm vào người kia, cảm nhận bờ vai của đối phương không ngừng run rẩy, bên tai còn khe khẽ phát ra tiếng khóc nhỏ như muỗi, anh kinh ngạc một lúc, nghĩ rằng cậu hẳn vẫn còn buồn vì chuyện đêm qua lớn tiếng với cậu, liền nhẹ nhàng gọi tên người kia, đồng thời lay nhẹ vai cậu.
- Từ Nhược Thiên, tôi....
Chính là còn chưa kịp dứt lời, đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-ao-giac-dam-tu-tuyet/1533971/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.