Lúc Từ Nhược Thiên trở về nhà, trước cổng liền xuất hiện thân ảnh của Từ Nhược Lâm đang đứng đợi ở ngoài, cậu phấn khích chạy tới ôm lấy ông, thanh âm có điểm nghẹn ngào.
- Ông nội, con nhớ ông nội lắm a.
- Tiểu tử ngốc, đi đâu mà giờ này mới về đây? - Từ Nhược Lâm đưa tay gõ nhẹ đầu cậu một cái, sau lại để ý phía trước có chiếc xe hơi lạ mắt mà cậu vừa mới bước xuống, liền một bên tò mò hỏi.
- À, con đi uống cà phê cùng bạn. - Từ Nhược Thiên trả lời xong liền quay đầu hướng Đặng Thiếu Đan ở trong xe nói.
- Anh về trước đi.
Đặng Thiếu Đan không nói lời nào, chỉ gật nhẹ đầu rồi nhấn ga lái xe chạy đi. Đợi anh rốt cuộc đã rời khỏi, cậu cùng Từ Nhược Lâm bước vào nhà, nhanh chân chạy xuống nhà bếp rót ly trà cho ông, rồi ngồi xuống bên cạnh ông hỏi thăm tình hình.
- Ông nội dạo này thế nào, có khỏe hay không?
- Ai nha, đương nhiên là không khỏe rồi, cả ngày ở nhà không lấy bóng dáng của Tiểu Thiên, đến ngay cả đầu ông cũng bạc ra rồi đây. - Từ Nhược Lâm bày ra bộ dạng ủy khuất nhìn đối phương, một bên không ngừng xoa xoa lấy mái tóc cậu.
- Ông a, biết vậy con không nên lấy chồng sớm, để cả ngày có thể bên cạnh ông rồi. - Cậu đưa đầu ngã vào bả vai ông, ngữ điệu nịnh nọt nói.
- Nói dối. Rõ ràng thương chồng hơn thương ông già này mà.
- Không có a. Con yêu ông nhất trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-ao-giac-dam-tu-tuyet/1533969/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.