Hứa Biên trong giây lát giật mình tỉnh dậy, phát hiện chính mình ngủ quên trong bồn tắm gần 20 phút rồi đi, đầu óc có điểm choáng váng rời khỏi bồn tắm, qua loa choàng áo ngủ trên người rồi bước ra ngoài.
Nhìn lại đống hỗn độn còn lưu lại hiện trường cãi vã vài tiếng trước, anh mệt mỏi xoa vầng thái dương, đem khăn trải giường cởi ra ném vào máy giặt, thay vào một chiếc ra trải giường mới, sửa soạn một chút, trèo lên giường.
Bàn tay vỗ nhẹ vầng trán, Hứa Biên trong đầu tự hỏi, ban nãy rõ ràng đã nằm mơ chính mình đang nói chuyện với một thiếu niên nào đó, kì thực như thế nào hiện tại một chút cũng không nhớ gì tất, mà tâm tình cứ có cảm giác người nọ không phải ai khác xa lạ, chính là rất quen thuộc, bất quá có nặng óc nghĩ thế nào cũng không tài nào nhận ra, quả nhiên tuổi càng lớn đầu óc cũng lú lẫn rồi đi.
Bỏ đi, dù sao cũng không có gì quan trọng, Hứa Biên tự nhủ như vậy, lập tức nhắm mắt đi vào giấc ngủ. Buổi sáng, bị tiếng lạch cạch dưới nhà bếp làm Hứa Biên rất nhanh tỉnh dậy, nhíu mày hiếu kì bước xuống nhà bếp, trước mắt lại tiếp tục bắt gặp tình cảnh quen thuộc kia, Từ Nhược Thiên đang bận rộn nấu bữa sáng.
- A, thực... thực xin lỗi. Em làm anh thức giấc sao? - Cảm nhận như có ánh mắt đang theo dõi mình từ phía sau, Từ Nhược Thiên theo bản năng xoay đầu lại, cư nhiên mới nhận ra bản thân đã làm Hứa Biên tỉnh giấc, không suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-ao-giac-dam-tu-tuyet/1533948/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.