“Không còn sớm nữa, mẹ chưa đi ngủ sao?” Quốc Hùng vừa bước vào nhà, thì đã bắt gặp mẹ mình đang ngồi bên cạnh chai rượu. Sau nhiều ngày không gặp, giờ anh lại gặp bà trong bộ dạng say xỉn này.
Bà Thúy Nga nhếch môi. “Anh còn biết quan tâm đến tôi cơ à?”
Anh nghĩ bà say rồi. “Nếu không quan tâm, thì mẹ nghĩ con hỏi làm gì?” Anh nói khía. “À quên, con nghĩ trước giờ mẹ chỉ cần thằng đó quan tâm thôi chứ.” Luân thường đạo lý ở đâu.
Bà trợn mắt. “Anh nói gì?” Sao con bà có thể dám nói như vậy.
“Con nghĩ mẹ hiểu chứ.” Anh nhếch môi. “Nó quấn quýt bên mẹ thế cơ mà. Hèn gì lúc về nước, con không hiểu vì sao phòng mình lại ngăn nắp và sạch sẽ như vậy. Hóa ra trước giờ thằng khốn đó luôn ở đây.”
“Anh đừng kiếm lý do để sang trốn trong váy con bé đó.” Bà đáp trả lại.
“Mẹ đừng nói như vậy.” Quốc Hùng bắt đầu khó chịu.
Bà cười khẩy. “Sao, đụng đến chỗ ngứa của anh, nên anh không chịu được chứ gì? Trước giờ anh cứ luôn hậm hực, ghen ghét với nó, chẳng qua là anh sợ nó cướp đi hết những thứ thuộc về anh thôi.” Bà say rồi, nên nói thẳng ra những điều giấu kín từ lâu. “Điều tra sổ sách, câu kết với người ngoài, rốt cuộc chẳng qua anh chỉ muốn chứng tỏ mình hơn nó, muốn mình giỏi hơn trong mắt con Hạnh.” Bà nói lớn. “Để làm gì? Để làm gì trong khi nó luôn nghĩ tốt và làm mọi thứ vì anh.” Bà hất tay khiến ly rượu bay vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-anh-giau-di/1404870/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.