Sau khi đánh một giấc thật sảng khoái, Mỹ Hạnh bắt đầu tung tăng ra khỏi phòng. Bạn bè của cô đã quá quen cảnh này nên cũng chẳng muốn nói nữa. Giờ đây ai cũng thấy thương cho “gã si tình” Quốc Hùng và ước gì người yêu của mình được một phần như anh chàng.
Mang chiếc ba lô nhỏ màu hồng trên vai, Mỹ Hạnh đứng dưới tán cây hôm nào để chờ Duy Thanh tới. Mặt trời ngày càng xuống núi, vậy mà “chiếc xe taxi dễ thương” vẫn chưa thấy đâu. Từ nụ cười đang hé mở, cô giờ đây chỉ biết cắn môi và nhíu mày lo lắng.
Lu ở đâu rồi, đó là những gì cô suy nghĩ.
Chân cô bắt đầu thấy tê, lưng bắt đầu thấy mỏi và anh vẫn để cô đứng một mình như vậy. Chưa bao giờ anh trễ hẹn với cô cả, nên trong đầu cô luôn sợ hãi và lo lắng anh gặp phải tai nạn nào đó.
“Hạnh.” Quốc Hùng gọi vọng tới.
Cô nghe thấy nên quay lại. “Ủa Hùng?” Cô không biết vì sao anh chàng lại ra đây. Hay hôm nay anh chàng muốn ngỏ ý về cùng cô với Duy Thanh.
Quốc Hùng bước tới nhìn Mỹ Hạnh. “Thanh nó không tới đâu.” Anh nói. “Nó bận chở khách đi tỉnh rồi, nên mấy ngày này nó sẽ không có ở nhà.”
“Hả?” Cô mở to mắt ngạc nhiên.
Thấy biểu cảm của cô nàng như vậy nên Quốc Hùng liền nói nhanh. “Nó mất điện thoại rồi, nên nhờ mẹ Hùng nhắn lại như vậy.”
Mỹ Hạnh lúc đầu bàng hoàng, về sau thì bắt đầu cảm thấy giận dữ. Sao Duy Thanh không nói với cô một tiếng nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-anh-giau-di/1404849/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.