*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Do đang ôm nhau, cả hai có thể cảm nhận được tiếng tim đập của đối phương. 
Ưng Lê được ôm chặt, lần đầu tiên cô nhìn thấy dáng vẻ yếu đuối của Úc Tranh, nghĩ đến những việc đó, trong lòng cô như bị ai thít chặt. 
“Anh gặp phải ác mộng à?” Cô nhẹ giọng hỏi. 
Úc Tranh nhíu đôi lông mày, giọng khàn khàn: “Lâu rồi không mơ thấy, không ngờ hôm nay tự nhiên mơ thấy ác mộng.” 
“Không sao không sao, đừng nghĩ đến.” Ưng Lê vỗ nhẹ sau lưng anh, dịu dàng dỗ dành. 
Úc Tranh siết chặt hai tay, ngửi thấy mùi hương trên người Ưng Lê, nội tâm dần bình tĩnh lại. 
Một lát sau. 
“Muốn uống nước không?” Giọng Ưng Lê mềm mỏng hỏi, “Tôi rót cho anh một cốc.” 
Đỡ Úc Tranh ngồi lên ghế, Ưng Lê đến phòng bếp rót cho anh cốc nước. 
Ước chừng qua khoảng một thời gian để dịu lại, sắc mặt Úc Tranh tốt hơn nhiều lúc nãy. Ưng Lê mang cốc nước đến trước mặt anh, đưa mắt quan sát khuôn mặt anh, thấy anh ổn hơn thật mới bắt đầu yên tâm. 
“Có phải hôm nay nhắc đến chuyện đó nên anh mới gặp phải ác mộng không?” Ưng Lê nghĩ đây là lý do có khả năng nhất. 
Úc Tranh uống ngụm nước, ổn định cảm xúc: “Chắc là vậy, nhưng mà bây giờ không sao.” 
Anh giấu sự kinh ngạc ở trong mắt, trước kia bị bóng đè phải nghỉ ngơi một lúc thật lâu, thậm chí phải uống thuốc. Mà lần này có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-khom-lung-vi-em/223730/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.