Nhìn theo xe Úc Tranh rời đi, Ưng Lê thầm thấy may mắn vì giờ đang là buổi tối, độ nóng trên mặt tuy tăng lên nhưng không dễ dàng khiến người khác chú ý.
Cô sờ sờ hai má, nghĩ lại vừa nãy ở trên xe cô bị bắt phải lựa chọn, chỉ cảm thấy hai má càng lúc càng nóng.
“Bắt buộc….phải chọn à?” Ưng Lê do dự hỏi.
Úc Tranh thản nhiên nhìn cô chăm chú: “Đúng.”
“Tôi chọn A Tranh.” Ưng Lê không còn do dự, cái này dễ gọi ra miệng hơn cái kia.
Úc Tranh cười nói: “Lần sau đừng quên.”
Ưng Lê ngoan ngoãn gật đầu.
Cô về đến nhà, nhớ đến đôi mắt hút của người kia như thấy mình bị ma xui quỷ ám, không hiểu tại sao lại đồng ý.
“Không ngờ người nhà cậu đồng ý nhanh vậy luôn, mình còn tưởng phải lâu lâu cơ.” Qúy Nghiên gọi điện thoại đến, rất tò mò với kết quả.
Nói tóm lại Ưng Lê luôn cảm thấy có chỗ nào đó kỳ kỳ sao á, cô nói chuyện: “Sao mình có cảm giác Úc Tranh làm như thật ý, mình diễn không được tự nhiên bằng anh ấy.”
“Tốt xấu gì cũng là người nắm quyền Quân Diệu, rõ ràng khả năng diễn xuất phải cực kỳ xuất sắc. Úc Tiện là em trai anh ta, mới debut diễn xuất bộ đầu tiên đã nhận được giải ảnh đế, có lẽ là gen di truyền của gia đình.” Quý Nghiên nói tiếp, “Cái này gọi là nhập diễn.”
Ưng Lê nghe cô ấy nói vậy đột nhiên mỉm cười: “Hóa ra mình diễn còn chưa đến, chưa đến mức gọi là hoàn hảo.”
“Là do Úc Tranh quá xuất sắc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-khom-lung-vi-em/223722/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.