Trên đường được Úc Tranh đưa về, cả người Ưng Lên như đang đi lạc vào cõi thần tiên, bên tai không ngừng vang vọng những lời nói trước đó.
Cô hạ cửa kính xe xuống một nửa, gió lạnh thổi vào trong làm cho cô tỉnh táo lại.
“Lạnh không?” Lúc này Úc Tranh mới để ý tình hình bên chỗ cô.
Ưng Lê lại đóng cửa xe, nhìn Úc Tranh cười cười: “Không lạnh, vừa nãy tôi đang suy nghĩ một số việc, giờ thì thông suốt rồi.”
“Chuyện ở nhà vệ sinh?” Úc Tranh tự nhiên mà nghĩ đến những chuyện vừa nãy.
Ưng Lê trả lời lấp lửng: “Coi như vậy.”
Tròng mắt Úc Tranh khẽ động, mặt trầm xuống.
Đưa Ưng Lê về đến cửa nhà, Úc Tranh đỗ xe xong nói: “Tiếp theo chắc chắn sẽ có rất nhiều người biết chuyện hôn ước của chúng ta, nếu như có tình huống nào xảy ra tạo nhiều phiền toái cho cô, cô nhớ phải nói cho tôi biết.”
Ưng Lê thoải mái gật đầu: “Được.”
Cô tháo dây an toàn chào Úc Tranh: “Tạm biệt Úc tổng.”
Nhìn Ưng Lê thoải mái xuống xe, ngược lại Úc Tranh cau chặt mày, chưa kịp suy nghĩ gì thêm đã thấy Ưng Lê vẫy vẫy tay với mình, vẻ mặt tỏ rõ muốn tiễn khách.
Nhìn theo xe Úc Tranh rời đi, Ưng Lê thu lại nụ cười.
Mà đúng lúc này đột nhiên sau lưng có người vỗ vai cô làm cô sợ gần chết.
“Cậu và Úc Tranh phát triển tốt ghê ha, giống hệt đôi yêu nhau thật.” Quý Nghiên hóng chuyện.
Ưng Lê quay đầu lại thấy Quý Nghiên bất lực không biết làm sao cong môi cười: “Suýt thì mình bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-khom-lung-vi-em/223714/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.