Công viên yên tĩnh và rất đẹp, đột nhiên có cơn gió thổi qua làm mấy sợi tóc Ưng Lê rối loạn, cũng làm lòng cô rối loạn theo.
“Quân Diệu rất lớn, không tránh khỏi có người mơ tưởng đến, vị trí ở bên cạnh tôi là cơ hội lợi dụng tốt nhất.” Úc Tranh thu lại vẻ mặt, “Chỉ cần tin tức tôi có vợ chưa cưới truyền ra ngoài sẽ bớt đi được nhiều phiền nhiễu.”
Xuân tình mới nảy mầm trong người Ưng Lê an tĩnh lại trong nháy mắt, ánh mắt cô mất tự nhiên di chuyển sang hướng khác.
“À, ra là vậy.” Cô cười ha ha, “Tôi có thể hiểu được, quả thực Úc tổng rất ưu tú.”
“Đương nhiên, cô có thể sử dụng hết các đặc quyền khi làm vợ chưa cưới của tôi.” Úc Tranh nhẹ giọng cười nói, “Nếu như có việc gì có thể đến tìm tôi.”
Ưng Lê về đến nhà nằm thẳng lên giường, tiếng cười Úc Tranh vẫn quanh quẩn bên tai cô, cùng với đó là mấy lời nói về quyền lợi cô được sử dụng.
Cô bực dọc quấn mình trong chăn, mọi chuyện phát triển hoàn toàn vượt qua mức mà cô đã tưởng tượng.
“Cuộc đời chính là gặp phải vô vàn biến hóa không lường trước được.” Ở trong điện thoại Qúy Nghiên cảm thán, “Cậu và Úc Tranh đúng là có duyên phận, hay là cậu cứ thuận theo đi?”
Trong đầu Ưng Lê xuất hiện khuôn mặt đẹp trai anh tuấn đó, lòng cô thấy hơi rung rinh.
Cô nhanh chóng xua bỏ bóng người ra khỏi đầu: “Cậu đừng có nói bậy, mình đang rất buồn rầu đây.”
“Cậu không thấy rất may mắn ư?” Qúy Nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-khom-lung-vi-em/223711/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.