Mưa to như trút nước vẫn chưa dừng, mà sự tươi cười đắc ý trên mặt Đinh Vũ Linh đã cứng đờ lại, ngay cả các bạn học ở cạnh cũng đang sững sờ đứng ngay tại chỗ.
Ưng Lê gặp Úc Tranh, trong lòng thấy căng thẳng, nhất thời không biết là anh nói đùa hay nói thật.
Nhưng nghĩ lại bây giờ mưa đang lớn như vậy, lượng xe không chở khách ở xung quanh đây không có cái nào, ai đó có thể đưa mình đi một đoạn là chuyện tốt, đúng lúc không cần ở lại đây thở trong cùng một không khí với Đinh Vũ Linh.
Ưng Lê quay lại nói lời tạm biệt với mấy người chỗ Phương Thụy Vân đang đứng ngây cả người, sau đó dùng túi che trên đỉnh đầu chạy vọt vào trong trời mưa.
Úc Tranh đã chừa ra chỗ trống ngồi bên cạnh, Ưng Lê ngồi vào đóng cửa lại, cho dù có dùng túi che nhưng ở trên người vẫn bị nước mưa làm ướt nhẹp.
Khăn lông được đưa đến đúng lúc, Ưng Lê hơi giật mình nhìn người đàn ông, cô nhận khăn mặt, “Cảm ơn Úc tổng.”
Xe rời đi, lúc này mấy bạn học đứng ở đó mới hồi phục tinh thần sau khi hoảng hốt một phen, những ánh mắt dính lên người Đinh Vũ Linh còn mang theo cả ý cười nhạo.
Đinh Vũ Linh nhìn chiếc xe Maybach màu đen rời đi, cắn răng ken két.
Đường Tín cũng nhìn xe đến xuất thần, “Hình như khuôn mặt này mình từng thấy ở đâu đó…..”
Trên xe.
Ưng Lê dùng khăn mặt lau qua một số nơi và mái tóc bị ướt nhẹp trên người, cô nhìn thoáng qua ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-khom-lung-vi-em/223707/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.