Ngày hôm sau.
Thẩm Tầm Lam thức dậy theo đúng đồng hồ sinh học cơ thể, sau khi cô đánh răng rửa mặt xong kéo rèm cửa, nhìn từ góc của cô có thể thấy những chiếc xe đang đỗ trên đường.
Cô không thể nào nhận nhầm xe của Ưng Kỳ được, tim trong lồng ngực nhảy thình thịch.
Thẩm Tầm Lam không chút suy nghĩ, vội vàng chạy xuống tầng đi ra ngoài để xác nhận.
Mới vừa mở cửa cô đã thấy Ưng Kỳ mặc áo lông dài màu đen đứng ở nơi đó, nhìn không thấy anh mập chút nào, ngược lại càng thêm đẹp trai phơi phới.
“Sao anh không ấn chuông cửa?” Thẩm Tầm Lam kinh ngạc nhìn anh, “Anh đến bao lâu rồi?”
Ưng Kỳ thấy cô mặc áo len phong phanh cũng nhíu nhíu mày, lập tức cởi áo lông trên người xuống khoác lên người cô: “Mới đến chưa lâu, anh nghĩ chắc em vẫn đang ngủ nên định bụng chờ thêm một lát. Thời tiết lạnh thế này mà dám không mặc thêm áo khoác khi ra ngoài.”
Thẩm Tầm Lam giật mình nhìn áo lông trên người mình, vội vàng nói: “Vậy anh mau vào nhà đi, nếu không sẽ nhiễm lạnh bị cảm lạnh đấy.”
“Đợi một lát.” Ưng Kỳ cười khẽ, quay lại xe mở cửa bên cạnh lấy cặp lồng giữ nhiệt ở trong ra.
Thẩm Tầm Lam thắc mắc: “Cái gì vậy?”
“Cháo thịt gà, chắc em vẫn chưa ăn đúng không?” Ưng Kỳ cười nói.
Thẩm Tầm Lam không dám ở bên ngoài nói thêm gì nữa, nhanh chóng đưa Ưng Kỳ vào nhà. Mà Ưng Kỳ đi theo ở đằng sau, vẻ mặt hiện rõ ý cười khi thực hiện được.
Trong nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-khom-lung-vi-em/1086844/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.