Về đến nhà, Ưng Lê thể hiện dáng vẻ mình đang tức giận, biểu cảm anh phải dỗ em.
Trong lòng Úc Tranh thầm than, cuối cùng anh đã biết thế nào gọi là lấy đá đập chân mình. Vừa mới lúc nãy còn bình chân như vại cười nhạo Ưng Kỳ, hiện giờ đến lượt anh.
“Vừa nãy anh nói câu kia là sai rồi.” Anh đi qua xoa bóp bả vai Ưng Lê, hạ mình giảm bớt khí thế không còn mạnh mẽ, “Chúng ta ở bên nhau như nước chảy thành sông, không liên quan gì đến việc dễ dàng theo đuổi em, đúng không?”
Ưng Lê hừ một tiếng: “Thế chẳng phải anh chưa từng theo đuổi em hay sao.”
“Em không cảm thấy kiểu ở bên nhau như chúng ta càng thú vị hơn kiểu mấy đôi vợ chồng yêu nhau đến với nhau như bình thường khác ư?” Úc Tranh nói.
Ưng Lê lắc đầu: “Vẫn không được, chúng ta trực tiếp kết hôn, em còn không được hưởng thụ quá trình làm người yêu của nhau như các đôi khác, cũng không được hưởng thụ những niềm vui khi được theo đuổi.”
Úc Tranh cười nhìn cô: “Được mà, em muốn anh theo đuổi em thế nào?”
“Cái đó anh phải tự nghĩ mới phải chứ?” Ưng Lê xoay người nhìn anh, “Khi nào nghĩ xong kế hoạch theo đuổi em thì lúc đó anh quay lại phòng ngủ chính ngủ, đêm nay anh ngủ phòng ngủ phụ đi.”
Thấy vẻ mặt giọng nói của cô vô cùng nghiêm túc, Úc Tranh chỉ biết lần này không phải cô nói vui đùa.
Hơn nữa, anh không thể phản bác lại.
Buổi tối, hai người tách nhau ở hành lang dài, Ưng Lê nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-khom-lung-vi-em/1086830/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.