Tạ Chước bất chấp tất cả mà hôn anh.
Gió tuyết quấn quýt phía sau hai người, những bông tuyết bay múa rơi xuống trong không trung, đôi cánh sương máu hóa thành khói mây giữa trời.
"Ta thích ngươi."
Tạ Chước áp sát môi anh, đôi mắt hoa đào ướt át ngấn nước, "Ngươi ở lại đây cùng ta, được không?"
Thời Tễ hơi mở mắt ra, môi mỏng ướt át nhỏ máu.
Anh nâng bàn tay trắng lạnh lên, nhẹ nhàng vuốt nơi đuôi mắt Tạ Chước, "Không được."
Thiếu niên tóc bạc với hoa văn yêu dị nở rộ giữa trán, diễm lệ lại bất lực nhìn anh.
Thời Tễ nắm lấy tay cậu mười ngón đan chặt, "Chúng ta cùng nhau ra ngoài."
"........"
Tạ Chước ngăn lại động tác của anh, làm tan biến luồng sáng trắng nơi đầu ngón tay anh, "Ta không thể ra ngoài, ta cũng không ra được."
Chỉ khi cậu ở đây cùng tồn tại với 'Hủy', mới có thể áp chế 'Hủy'.
Người cậu thích bên ngoài mới có thể được an toàn.
Hủy là ý thức, cậu không thể chiến thắng Hủy, chỉ có thể cùng Hủy bị giam lại trong ý thức.
Thời Tễ nhẹ nhàng xoa đầu vỗ về cậu, "Tạ Chước, tin anh."
Dù thế nào đi nữa, anh cũng sẽ đưa Tạ Chước ra khỏi ý thức này, anh sẽ không để người mình quan tâm một lần nữa biến mất trước mắt.
Tạ Chước càng không thể.
Nhưng anh vẫn không thể kéo được tay Tạ Chước.
Thiếu niên mang hoa văn yêu dị trên trán nhìn anh, "Ta không phải hắn, ngươi đưa ta ra ngoài, ta sẽ biến mất."
"Ngươi muốn tự tay giết ta sao?"
Hủy cộng sinh với cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-huy-lanh-lung-vua-hon-lien-khoc/4645794/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.