Bàn tay Tạ Thần định khẽ chạm vào anh cứng đờ.
Đồng tử trong đôi mắt tím sâu thẳm của hắn co rút điên cuồng, thứ khiến đất trời rung chuyển này là—
Cơ giáp cấp 5S, Ngân Dực.
"Tạ Thần, ngài xem tôi là tên ngốc sao?" Giọng nói lạnh nhạt bình thản vang lên bên tai.
Cậu ấy không tin mình.
Cậu ấy vẫn muốn giết mình.
Nhận thức này khiến thần kinh của Tạ Thần như gần như đứt đoạn, "Tôi không lừa cậu! Trên thế giới này, người có thể xóa ký ức chỉ có cậu, chỉ có cậu thôi!"
"Cậu là độc nhất vô nhị, cậu yêu tôi!"
Dù chỉ huy Thời của hắn đã từng bị tổn thương, nhưng hắn vẫn tin rằng trong lòng anh vẫn luôn yêu hắn, cho dù có vì đau lòng mà rời khỏi Tinh Hệ Chủ, cuối cùng cũng có một ngày sẽ quay trở về, làm hoàng hậu của hắn.
Tạ Thần luôn tin là như vậy.
Ánh sáng bạc mờ bao phủ lấy Thời Tễ, dung nhan thanh lãnh xinh đẹp của anh vẫn bình thản trấn tĩnh như cũ.
"Quả thật tôi đã từng nghĩ như vậy, rằng dù thế nào cũng sẽ không xuống tay với ngài."
Vì vậy khi hiệu trưởng Hertz lần đầu hỏi, anh đã không chút do dự mà phủ nhận.
Anh sẽ không xuống tay g**t ch*t Tạ Thần.
Cho dù anh đã nhận ra ký ức của mình có liên quan đến Tạ Thần, rằng người này từng làm tổn thương anh, nhưng anh vẫn chưa từng nghĩ sẽ ra tay tàn nhẫn với hắn.
Vị thái tử điện hạ ấy là người đầu tiên mang thiện ý đến cho anh khi anh mới đến hoàng cung, quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-huy-lanh-lung-vua-hon-lien-khoc/4645769/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.