Máu tươi từ lòng bàn tay gã nhỏ từng giọt.
Đôi mắt xanh ấy chợt có một khoảnh khắc rõ ràng, giọng khàn như bị cưa cắt đứt, "......Tôi nói, dừng tay!"
Người phụ nữ bị gã dọa đến mức buông chuôi kiếm.
Thương nắm lấy mũi kiếm, nhìn người đang nằm dưới đất.
"Anh là ai?" Ryan bị bao nhiêu người bắt nạt cũng không khóc, nhưng lúc này lại bất giác sống mũi cay cay, "Anh rốt cuộc là ai?"
"Không biết."
Đồng tử Thương vô hồn, chỉ khàn khàn nói, "Bảo vệ em trai."
Gã vẫn còn việc phải làm.
Thương đang định đứng dậy thì bị Ryan kéo lại, tiểu Omega khóc nói, "Anh là ai, tôi không có anh trai!"
Thương nghe câu đó, cơ thể khựng lại.
Rõ ràng gã đã mất khả năng cảm nhận cảm xúc, nhưng lúc này lại như cảm thấy một nỗi bi thương vô hạn.
Tựa như từ khi bước lên con đường này, cũng chỉ còn lại một mình gã gánh vác.
Gã khàn giọng nói, "Em không có anh trai."
"Nhưng tôi phải bảo vệ em trai."
Tay Ryan lập tức buông lơi.
"Trời ơi, chuyện gì thế này, người giống như vừa chui ra từ cống rãnh này lại bảo vệ con trai của thượng tướng phản bội."
Chủ kênh cầm tinh điện phát trực tiếp, "Mấy người muốn biết thân phận của hắn không? Gửi một trăm tinh hạm tôi lập tức lên hỏi....."
Chưa nói dứt câu, vai hắn bị ai đó khoác lên một cách thân thiết.
"Trời ơi, thật sự chỉ cần một trăm tinh hạm thôi hả?"
Chủ kênh quay đầu lại, đập vào mắt là mái tóc bạc rối loạn chói mắt, "Mày là ai? Bỏ tao ra, tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-huy-lanh-lung-vua-hon-lien-khoc/4645730/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.