Đại sảnh hội nghị rộng lớn trong cung điện bỗng chìm vào sự im lặng chết chóc.
Mọi người đều ngẩng đầu lên đầy bàng hoàng nhìn về phía Hoàng Đế, thậm chí không dám tin vào những gì mình vừa nghe thấy.
Hoàng Đế vậy mà lại muốn chỉ huy Thời, quỳ xuống?!
Ai cũng biết, trong tám đại tinh hệ này, chỉ có duy nhất một người có địa vị không thể thay thế, không cần hành lễ quỳ bái, người ấy chính là đặc ân của Hoàng Đế.
Nữ quan Sharon vội ngẩng đầu, ánh mắt loé lên xáo động, khẽ lắc đầu với Hoàng Đế.
Bệ hạ, không thể làm vậy.
Tiếc là Hoàng Đế đang trong cơn thịnh nộ chẳng buồn ban cho nàng lấy một ánh mắt.
Ánh mắt hắn chăm chăm khóa chặt lấy bóng người mảnh khảnh cao ráo đang đứng nơi tận cùng ánh sáng kia.
Hết lần này tới lần khác chống đối, đã sớm bào mòn sự kiên nhẫn của hắn.
Hắn đã cho chỉ huy Thời bậc thang để bước xuống, nhưng người kia lại không cảm kích.
Ở nơi tận cùng ánh sáng, bước chân Thời Tễ khẽ động, chậm rãi đi về phía hắn.
Hoàng Đế bất chợt nhớ đến lần đầu tiên gặp Thời Tễ.
"....Bạn luyện cùng ta à? Được thôi, chỉ là không biết lần này có thể trụ được bao lâu."
Vị thái tử trẻ tuổi khi ấy mân mê thanh trường kiếm trong tay, mày mắt tuấn tú đầy vẻ kiêu ngạo, mang theo khí chất cao quý của bậc thiên chi kiêu tử.
Hắn nhìn về phía thiếu niên trắng trẻo xinh đẹp đang đi sau nữ quan.
Đôi mắt tím kiêu ngạo bỗng khựng lại.
Hắn được sinh ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-huy-lanh-lung-vua-hon-lien-khoc/4645660/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.