Trong đám tân sinh đông đúc như thủy triều.
Tạ Chước đứng đó, hai tay đút túi, bộ dáng lười biếng. Toàn thân mặc quân phục màu đen, trên môi còn ngậm một mảnh lá xanh, chẳng hề e ngại để người khác nhìn ngắm kiểu tóc ngầu bá cháy của mình.
"Huynh đệ, kiểu tóc của cậu cũng độc đáo ghê đấy."
Một nam Alpha vỗ vai cậu nói.
Tạ Chước lười nhác đáp một tiếng "ừ", sau đó nhếch môi, "Chỉ là mấy chiêu nhỏ để thu hút sự chú ý của chỉ huy thôi."
Nam sinh kia hơi ngạc nhiên: "Cậu cũng thích chỉ huy à?"
Cũng?
Tạ Chước ngước mắt nhìn cậu ta, ánh nhìn sâu như thể có thể xoáy vào tận đáy lòng người đối diện.
Mãi sau mới thờ ơ nói: "Thích hay không thích, nghe nông cạn quá."
Lục Dao lần đầu gặp phải ánh mắt mang tính công kích kiểu này, tùy hứng nhưng đầy nguy hiểm...
Rõ ràng đều là Alpha, nhưng lại khiến cậu có cảm giác bị đè ép mãnh liệt.
Lục Dao mờ mịt "a..." một tiếng.
Tạ Chước khẽ nhếch khóe môi, mắt đào hoa khẽ lay động gợn sóng mê hoặc lòng người.
Cậu nói thẳng: "Nói chính xác thì, không phải chỉ huy, tôi không gả."
Trầm mặc ba giây. Lục Dao: "Hả???"
Mẹ cậu nói quả không sai mà. Ngoài đời thực quả là muôn hình vạn trạng...
Thời buổi này, ngay cả Alpha cũng muốn gả chồng?!
"Huynh đệ à, tôi thấy cậu có thực lực nên mới định rủ cậu hợp tác trong kỳ huấn luyện tân sinh, thật lòng khuyên cậu một câu".
Lục Dao ghé sát lại, che miệng thì thầm, "Cậu tốt nhất nên thu liễm lại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-huy-lanh-lung-vua-hon-lien-khoc/4645601/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.