Khi ở trên đụn mây mơ hồ có thể nhìn thấy một thành trấn nhỏ, hô hấp của Hương Tô cũng bất giác ngừng lại. Thì ra “thành trấn” mà Bách Tri Thảo và Kim Trản nói lại là một nơi náo nhiệt như vậy! Tường thành cao thẳng, trong cửa thành có những con đường kéo dài thông suốt khắp nơi. Những con đường lớn nhỏ trong thành, những con người nhỏ như chấm đen đi khắp mọi ngõ ngách, đủ loại thương cờ(*) san sát tung bay, có vẻ náo nhiệt vô cùng. Đây chính là nhân giới mà nàng và Nghênh Xuân Hoa bọn họ thảo luận sôi nổi vô số lần, thành trấn? 
(*)Thương cờ: cờ bản hiệu có tên cửa hàng, thường dùng ngày xưa. 
Nghĩ đến bọn họ, trong lòng Hương Tô siết đau. Đừng nghĩ đến những chuyện đã qua, nguyên tắc của Mộc Linh Giới! Nàng cảm thấy câu nói này có pháp lực rất lớn, chỉ cần nàng suy nghĩ như vậy, lòng không còn khó chịu như vậy nữa. 
Côn Bằng đối với nhân giới, nhất là nơi nhiều người thì vô cùng chán ghét, nhíu mày hạ đụn mây. 
“Đợi đợi, cho ta nhìn chút nữa.” Giọng điệu của Hương Tô khiến cho Côn Bằng kinh ngạc nhìn nàng một cái, không ngờ nàng cũng có lúc có hứng thú thấp kém như vậy. Lúc mà chân mày, góc mắt của nàng nhàn nhạt hiện lên vẻ tịch mịch, so với lúc khóc hoặc cười càng khiến cho người ta mềm lòng, không có cách nào chống cự được. Côn Bằng ‘hừ’ một tiếng, cũng không biết là đối với nàng, hay là đối với chính mình, đám mây ấy vững vàng ngừng ở giữa không trung, khiến cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-huong-nhu-to/135971/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.