Từ trước đến này, Thanh Tuế Đế Quân luôn luôn khiêm nhường, tiên hầu trong phủ Thanh Tuế cũng không tính là nhiều, hầu hết đều là người xuất thân từ núi Linh Trạch, Hương Tô liếc mắt một cái liền nhìn thấy Cây Hòe, làn da vẫn còn thô ráp như vậy.“Tiểu Hòe!” Hương Tô gọi hắn một tiếng, trong đám tiên hầu ở đó, nàng quen thân Tiểu Hòe nhất, giờ phút gặp mặt này, thật sự là ngàn vạn lần xúc động. 
Cây Hòe đang đi ra nghênh đón, nghe một tiếng gọi của Hương Tô như vậy, đột ngột dừng bước, da mặt xù xì lập tức đỏ bừng, mở miệng vài lần, cũng không thể nói nên lời. 
Bách Tri Thảo nhìn hắn, hiểu rất rõ cảm thụ của hắn, ha ha cười gượng một tiếng,“Đây là tiểu Sơn Chi, nhân duyên trùng hợp nàng ấy không những may mắn còn sống, mà còn sớm thành hình người.” 
Tiểu Hòe sững sờ vò đầu,“À à” hai tiếng, gương mặt ửng hồng vẫn không biến mất. 
Kim Trản nhướng đuôi lông mày, dáng vẻ rất xem thường. 
“Quân Thượng tỷ tỷ trở về chưa?” Bách Tri Thảo âm thầm lắc đầu, Tiểu Hòe ở phủ Thanh Tuế cũng gần một trăm năm, từng nhìn thấy vài vị tiên tử có mỹ mạo đi tới đi lui, định lực vẫn tệ như vậy! Một khi gặp người xinh đẹp liền ngốc ra. 
“Trở về, trở về rồi!” Tiểu Hòe như từ trong giấc mộng tỉnh lại,“Quân Thượng phân phó cho các ngươi ở trong phủ, không nên đi ra ngoài, để nàng ấy có thể gọi bất kỳ lúc nào. Nghe nói……” Hắn tiến đến bên tai Bách Tri Thảo, tiếng nói lại đủ cho Kim Trản 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-huong-nhu-to/135967/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.