Edit: Dollan
Thẩm Lâm Hoan lại dậy sớm.
Khi Lục Nghiêu tỉnh lại, Thẩm Lâm Hoan đang tắm trong phòng tắm, đêm qua kết thúc muộn, Thẩm Lâm Hoan không muốn động đậy, chỉ lau sơ qua thôi, sáng sớm ngủ dậy thấy khó chịu nên tắm lại.
Bảy giờ sáng.
Không quá sớm, nhưng chắc chắn không quá muộn.
Lục Nghiêu đẩy cửa phòng tắm ra, lẳng lặng nhìn cô, khóe môi giật giật, ánh mắt vẫn còn lười biếng như vừa mới ngủ dậy.
Thẩm Lâm Hoan liếc anh một cái, hơi xoay người, quay lưng về phía anh, “Em đánh thức anh sao?”
Lục Nghiêu khịt mũi, “Không phải, anh chỉ đang tự hỏi, hôm qua em vừa khóc vừa đẩy anh, có phải là giả vờ hay không. “
Cái đầu nhanh nhẹn này, tuyệt đối không chịu nổi.
Thẩm Lâm Hoan: “…”
Cô bước đến, đẩy anh ra ngoài.
“Anh phiền quá.”
Lục Nghiêu cảm thấy Thẩm Lâm Hoan là người vô vùng vi diệu, cô luôn khiến người ta cảm thấy bản thân không cần thiết.
Khi còn đi học, cô rất dễ làm người khác chú ý, cực kì siêng năng, cố gắng đến mức dường như chỉ cần buông lỏng một chút, cô sẽ bị tụt lại phía sau những người khác.
Nhưng trên thực tế, vị trí thứ nhất của cô luôn không tốn nước mắt, đôi khi gặp đề khó hơn, cô có thể kéo xa vị trí thứ hai mấy chục điểm.
Học sinh trường tư thực ra không tập trung vào các môn văn hóa, dù có học giỏi cũng chỉ giỏi chung chung, có rất nhiều lớp học mở rộng, sức lực phân tán, không quan trọng điểm số như các trường khác.
Nhưng Thẩm Lâm Hoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-hon/504472/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.