Edit: Dollan
Căn bản Lục Nghiêu rất khó xử! Những gì anh vừa nói quá xấu hổ, nói trôi chảy trước mặt người khác, nhưng anh không biết phải nói thế nào với Thẩm Lâm Hoan.
Vừa nãy anh đã thẳng thắn thú nhận một điều mà bấy lâu nay kìm nén, thật là nhẹ nhõm! Có ý muốn đến trước mặt cô thương lượng ổn thoả.
Vì vậy anh đuổi theo Thẩm Lâm Hoan, kết quả là cô tránh mặt anh, anh hoài nghi không biết cô có ghen thật không.
Đối với một người rộng lượng hoàn toàn không thèm để ý đến “bạn gái cũ” của chồng như Thẩm Lâm Hoan, Lục Nghiêu đã quen rồi, cảm thấy cô thực sự không để tâm.
Nhưng lúc này…
Anh chắc chắn rằng cô rất để ý, còn cực kì tức giận nữa.
Anh đột nhiên vừa vui mừng vừa hồi hộp vừa sợ hãi vừa bối rối.
Thẩm Lâm Hoan khóc, anh chưa bao giờ thấy cô khóc.
Lục Nghiêu chậm rãi giơ tay lên, làm ra vẻ đầu hàng, hoảng sợ nói: “Vợ à, anh sai rồi, em đừng làm anh sợ.”
Chu Tịnh sững sờ tại chỗ, lùi về phía sau một chút, giẫm phải một chiếc lá khô, Chu Thi Ninh cũng tới. Thập Nhị đưa Thập Tam đến để tìm chị dâu Thập Nhất.
Cảnh tượng nhất thời kì lạ, Lục Nghiêu ngay cả chút thể diện cũng không giữ lại cho Chu Tịnh, anh quay đầu lạnh lùng nói: “Đồ phiền phức, tôi cho cô nhiều mặt mũi quá phải không? Vừa nãy tôi nói chưa đủ rõ ràng à? Cô nghĩ mặt mũi mình lớn đến đâu mà dám rêu rao trước mặt cô ấy?”
Chu Thi Ninh gạt đám đông sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-hon/504468/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.