Edit: Manh
Beta: Dollan
Thẩm Lâm Hoan không biết mình ngủ từ lúc nào, ước chừng là lúc y tá tiêm cho cô xong. Cô cảm thấy thật sự là chuyện bé xé ra to, chỉ cần uống một liều thuốc hạ sốt rồi ngủ một giấc là được nhưng bác sĩ cứ bắt buộc phải làm như vậy, cô cũng không biết nói gì. Dường như thuốc giảm sốt có thành phần thuốc ngủ nên cô rất nhanh đã bắt đầu hôn mê rồi chìm vào giấc ngủ.
Cô có một giấc mơ, mơ thấy Lục Nghiêu.
Trong mơ, Lục Nghiêu đang quỳ, trực tiếp quỳ xuống trong thư phòng, dáng người thẳng tắp, trên người âu phục chỉnh tề, sắc mặt cực kì lạnh lùng, nói: “Cho dù thế nào con cũng phải ly hôn.”
Ông nội cầm chổi lông gà đánh anh mấy cái, “Con lặp lại lần nữa?”
Anh lặp lại câu ấy vô số lần.
Giống như thật sự hạ quyết tâm.
Cuối cùng Thẩm Lâm Hoan mặt không cảm xúc đứng đó nói: “Ly hôn đi.”
Không nên cưỡng ép.
Hình ảnh chuyển tới biệt thự Yển Hồ, biệt thự thứ nhất chiếm diện tích lớn nhất, được ngăn cách rất xa với các ngôi nhà xung quanh, đứng sừng sững và trơ trọi giống như một hòn đảo quý tộc.
Cô kéo một chiếc vali cầm tay chỉ có vài bộ quần áo và những thứ cô thường xuyên sử dụng, quản gia Chu hỏi: “Cô không mang theo những thứ khác sao?”
“Không phải của tôi.” Những thứ cô đem từ nhà tới chỉ có một chiếc xe với một ít thứ linh tinh không đáng tiền. Vậy nên lúc rời đi cũng không cần lấy gì mấy.
Lục Nghiêu đi xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-hon/504442/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.