Editor: Thiên Y
"Tổng giám đốc! không xong rồi." Lúc ba người chuẩn bị ăn cơm, bên ngoài truyền đến một tiếng gọi kinh hoảng. Sau đó, tài xế nhà họ Diệp lảo đảo chạy vào, trên người của anh ta đều là máu, sẵc mặt đã trắng bệch.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Diệp Dịch Lỗi từ trên giường bật dậy. Không phải anh ta đi đón mẹ sao?
"Phu nhân bị đâm bị thương rồi! Tổng giám đốc! Anh nhanh đi xem xem!" Trong lúc nhất thời, do quá hoảng hốt, anh ta có chút không biết phải giải thích chuyện này như thế nào.
Đâm bị thương sao? Tất cả mọi người kinh sợ, sao sự việc có thể biến thành như vậy? Trong lúc nhất thời không có cách nào tiêu hóa, họ chỉ có thể đi theo Diệp Dịch Lỗi chạy ra ngoài. Không ngờ, ở trước cửa phòng cấp cứu, họ nhìn thấy người giúp việc và Verney.
Mặc dù Verney không biết xảy ra cái gì nhưng cũng bị hù sợ. Cậu bé nằm ở trong lòng của người giúp việc, một cử động cũng không dám. Cho đến khi nhìn thấy Lạc Tử Úc và Băng Ngưng.
"Mẹ!" Tiểu tử giang hai cánh tay, khóc to gọi.
Lạc Tử Úc vội vàng đi tới ôm lấy đứa bé.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Băng Ngưng nhìn người giúp việc hỏi.
"Tiểu thư! Thật xin lỗi, thật xin lỗi! Đều tại tôi không chăm sóc tốt tiểu thiếu gia." Người giúp việc bị sợ, thiếu chút nữa quỳ xuống. Bà khó khăn kể lại mọi chuyện một lần. Nghe chuyện đã xảy ra, không chỉ là Băng Ngưng, ngay cả Lạc Tử Úc cũng sợ ngây người. Chị nhìn bảo bối ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-hoan-khong-yeu-tong-giam-doc-xau-xa-cho-tho-lo/552781/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.