Editor: Thiên Y
Băng Ngưng dỗ Verney ngủ, một mình ngồi ở trong sân ngẩn người, nhìn về hướng nhà họ Diệp rất lâu. Để tay ở trên bụng, khi rảnh rỗi cô sẽ nghĩ tới chuyện kia. Hận bốn năm, đau đớn bốn năm mới phát hiện ra từ lúc bắt đầu, bản thân đã sai! Không phải Diệp Dịch Lỗi muốn giết chết đứa bé này. Nhưng cho dù không có anh, cho dù không phải tính toán của Lưu Duệ Hàng thì đứa bé cũng không thể sinh ra được. Mà khi tất cả được tiết lộ, cô mới phát hiện bản thân giống như không còn sức để hận nữa, cũng ít đi phần oán trách với anh. Đột nhiên cảm thấy trong cuộc sống giống như thiếu đi cái gì....
Két ——
Tiếng thắng xe gấp thật chói tai, Băng Ngưng miễn cưỡng quay lại nhìn người đàn ông đang chạy vào, sau đó lại quay đi giống như không nhìn thấy người đó đang tiến đến. Lại tới nữa!
"Ngưng nhi!" Diệp Dịch Lỗi run giọng gọi cô.
Thoáng cái liền kéo Băng Ngưng vào trong ngực, ôm lấy thật chặt. Lúc này, anh cũng kích động giống như lặp lại thời điểm ở sân bay lần trước. Thân thể của anh run rẩy, ôm chặt Băng Ngưng, giống như hận không thể khảm cô vào trong thân thể.
"Ngưng nhi! Anh không biết, anh không hề biết." Anh nói từng tiếng, trong mắt còn có chất lỏng rơi xuống. Cía tên súc sinh Lưu Duệ Hàng kia lại tàn nhẫn như vậy, vậy mà chính mình lại để mặc cho anh ta ung dung tự tại lâu như vậy.
Trong lúc hất thời, Băng Ngưng không hiểu rõ tình huống. Vốn là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-hoan-khong-yeu-tong-giam-doc-xau-xa-cho-tho-lo/552774/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.