Editor: Thiên Y 
“Em nói cái gì?” Gần tối, trong biệt thự nhà họ Lăng truyền ra một tiếng thét kinh hãi. 
“Em phải trở về sao?” Lạc Tử Úc nhìn em gái. 
“Ừm, đúng vậy!” Dĩ nhiên Băng Ngưng gật đầu: “Tư Thần muốn về nước, tự nhiên em cũng muốn trở về.” 
“Ngưng nhi! Em muốn làm gì?” Lạc Tử Úc cau mày. 
“Không phải chị đã nói, chuyện kia không cho em nhúng tay sao! Chị không đồng ý.” Chị nghiêm nghị nói: “Ngưng nhi! Thật vất vả chị mới tìm được em trở về. Chuyện này không cho phép em nhúng tay vào, chị chỉ muốn em trải qua một cuộc sống bình thường, em hiểu không?” 
“Vậy anh rể thì sao?” Băng Ngưng hỏi. 
“Anh ấy cũng chỉ vì muốn chị và Verney có thể trải qua cuộc sống bình thường mới đưa hai người đến nơi này, chị vẫn muốn tiếp tục tranh cãi ầm ĩ với anh ấy nữa sao!” Cô cười. 
“Bọn chị không giống.....” 
Sao lại không giống, rất giống. 
“Chị không cần suy nghĩ nhiều quá.” Băng Ngưng cười, nói: “Lần này, trừ việc theo Tư Thần trở về, em còn có công việc. Thật ra thì..... Em cảm thấy không nên hạn chế bản thân ở đây. Hợp đồng với công ty sắp hết rồi, em cũng nên vì mình mà dự tính đường lui.” 
Cô chậm rãi xoay người, lúc đó...... Tình cảnh nhất định sẽ rất xôn xao. Thậm chí cô có thể tưởng tượng đó sẽ là một cảnh tượng rất chấn động. Từ từ đi tới cửa sổ, cô thề muốn báo thù, làm sao có thể tự nuốt lời hứa. Sống ở đó vài chục năm, cô vẫn luôn sống vì người khác, nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-hoan-khong-yeu-tong-giam-doc-xau-xa-cho-tho-lo/552759/chuong-147-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.