Editor: Mèo ™
Trời hửng sáng nhưng vẫn còn chút tối, thời gian qua nhanh như điện xẹt, đau lòng và tuyệt vọng cũng sâu hơn từng chút từng chút một...
Văn phòng giám đốc trong công ty lúc này đang rơi vào tĩnh lặng, Diệp Dịch Lỗi cứ ngồi im như vậy, nhìn vào giống như một pho tượng, ánh mắt vô hồn nhìn chằm chằm ra phía cửa. Có lẽ, ngay sau đó Văn Tuấn sẽ tiến vào nói cho anh biết. ‘Giám đốc, đã tìm thấy tiểu thư Băng Ngưng rồi.’
Ngưng nhi sẽ không chết, có lẽ...Cô chỉ đang tức giận nên trốn đến một nơi nào đó tránh mặt anh mà thôi! Nói không chừng bây giờ cô đang ở nhà Kiều Kiều, giống như lần trước ấy! Đúng! Nhất định là như vậy! Anh nghĩ, trong lòng như đang nhen nhóm lên một tia hy vọng, nhanh chóng cầm điện thoại lên gọi cho Băng Ngưng.
Tiếng chuông điện thoại di động đột ngột vang lên trong bầu không gian yên ắng. Nụ cười Diệp Dịch Lỗi từ từ tắt ngúm, nhìn về phía góc bàn, điện thoại của Băng Ngưng đang đặt ở đó vẫn còn dính vết máu, anh cứng đờ cầm điện thoại lên, sau đó vuốt về phía nhận cuộc gọi...
Điện thoại được kết nối—
Diệp Dịch Lỗi nhẹ nhàng lộ ra một nụ cười. “Ngưng nhi, trở về đi! Anh rất nhớ em...” Anh thấy cay cay nơi sống mũi. “Em quay về đi có được không... Anh đã biết sai rồi, anh sai rồi...”
Diệp Dịch Lỗi, tôi hận anh...
Dường như nghe thấy giọng nói suy yếu nhưng đầy câm hận của Băng Ngưng, Diệp Dịch Lỗi không kềm chế được mà run rẩy kịch liệt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-hoan-khong-yeu-tong-giam-doc-xau-xa-cho-tho-lo/552755/chuong-144-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.