Băng Ngưng không hề biết tiếng nỉ non của mình như dao sắc cứa vào tim hắn. Thật ra hắn cực kỳ hối hận đã lỡ lời nói với cô hôm đó. Chỉ là hắn không ngờ Dương Tư Thần thật sự gặp tai họa và càng không ngờ Băng Ngưng khăng khăng do hắn làm. 
Hắn gắng kiềm chế cơn giận, nói đi nói lại vẫn là Dương Tư Thần. Anh ta có ảnh hưởng không nhỏ đến Băng Ngưng. “Anh ta không có chuyện gì. Đừng nghĩ ngợi lung tung nữa.” 
“Không có chuyện gì?” Băng Ngưng nhìn Diệp Dịch Lỗi một cách xa lạ. “Theo anh thì như thế mới là có chuyện? Chết mới được tính là có chuyện sao?” 
“Anh đã nói với em nhiều lần rồi, sự việc lần này hoàn toàn không liên quan đến anh.” Diệp Dịch Lỗi tức giận đứng phắt dậy. 
“Đúng, không liên quan đến anh, là do tôi gây ra.” Băng Ngưng gật đầu. “Nhưng…chính tôi tự đồng ý với anh ấy, vì sao anh hại anh ấy. Vì sao không trút giận lên mình tôi thôi?” 
“Lạc Băng Ngưng, rốt cuộc em muốn anh nhắc lại bao nhiêu lần nữa hả? Không phải anh làm. Không phải!” Diệp Dịch Lỗi nổi điên. “Em chỉ dựa vào suy đoán vô cắn cứ gán tội cho anh. Em có bằng chứng khỉ gió gì chứng minh anh làm.” 
“Anh hành sự có bao giờ lưu lại chứng cứ?” Băng Ngưng cười nhạt. “Chặt gẫy tay chân còn làm được, thử hỏi còn chuyện gì anh không dám làm.” 
Băng Ngưng nói rất bình thường nhưng hắn lại cảm thấy lạnh buốt sống lưng. Chặt tay chân…Chẳng lẽ ám chỉ bọn người Hứa Kiệt. Nhưng làm sao cô biết được. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-hoan-khong-yeu-tong-giam-doc-xau-xa-cho-tho-lo/552733/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.