Vừa nghe thấy tiếng nỉ non của cô, Diệp Dịch Lỗi phanh gấp lại. Két_______ Cú phanh đột ngột làm hai người bổ nhào về phía trước. Diệp Dịch Lỗi kinh ngạc xoay mặt nhìn Băng Ngưng. Cái tên hắn vẫn trốn tránh lâu nay không dám nhắc đến đột nhiên vang lên bên tai khiến đau đớn vùi sâu trong lòng lại nhen lên. Hai tay siết mạnh tay lái đến phát run, hắn cố lấy lại bình tĩnh nhưng không thành. 
Tác động mạnh khiến Băng Ngưng bừng tỉnh, xoay sang nhìn Diệp Dịch Lỗi thì thấy khuôn mặt trắng bệch của hắn. Hai người nhìn nhau thật lâu không biết nói gì, không khí nặng nề khiến hô hấp cũng khó khăn. 
“Anh Dịch Lỗi...” 
Diệp Dịch Lỗi khôi phục tinh thần, kéo Băng Ngưng vào lòng ôm chặt. “Không sao đâu! Ngưng nhi, qua rồi.” Hắn khẽ hôn lên trán cô để trấn an, không biết dành cho cô hay để cho chính hắn. 
Băng Ngưng tựa vào ngực hắn, lắng nghe tiếng tim đập thình thịch bỗng thấy trong lòng an tâm hơn nhiều. Nhẹ nhàng cọ cọ vào lòng hắn, cô thở ra một hơi nhẹ nhõm, tâm tình cũng dần thả lòng. Cô không hiểu tại sao mình lại gọi tên của chị. Nhưng...người phụ nữ vừa thoáng xuất hiện trong đoạn kí ức của cô là ai? Cô dám khẳng định người đó không phải Tuyết Ngưng. Liệu người này có thật không hay do cô tự tưởng tượng ra? 
“Ngưng Nhi, chuyện đã qua rồi hãy để nó thành quá khứ. Đừng nghĩ ngợi nhiều nữa được không.” 
Băng Ngưng nhẹ nhàng gật đầu, khụt khịt hít mũi, trong lòng vẫn buồn bã khi hồi tưởng lại kí ức kinh hoàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-hoan-khong-yeu-tong-giam-doc-xau-xa-cho-tho-lo/552711/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.