“AAAAAAAA --- -------” 
Băng Ngưng thở dồn dập, nước mắt trong suốt chảy xuống từ khóe mắt đỏ vạnh của cô, cô không thể tin đây là sự thực, Băng Ngưng bịt lỗ tai gào thét, ngã cả từ trên giường xuống, giống như không cảm thấy đau đớn, cô đập mạnh vào hai bên tai, nhưng lòng bàn tay thì tê dại mà cô vẫn không nghe thấy bất kỳ âm thanh gì. 
Tại sao có thể như vậy, đây không phải là thật, không phải...... 
“Ngưng nhi, con bình tĩnh lại đi, sẽ không sao cả, sẽ không sao cả, hãy tin mẹ!” Lâm Thanh Âm thấy Băng Ngưng ngã trên mặt đất thì vội vàng chạy tới, nhưng bà càng an ủi Băng Ngưng cô lại càng kích động, cô nắm chặt lấy cánh tay Lâm Thanh Âm. 
“Mẹ, con nghe không thấy, con nghe không thấy.” Băng Ngưng khóc, khóc lớn tiếng, nhưng ngoại trừ nhìn thấy bản thân đang làm gì, cô cái gì cũng không nghe thấy. Cô bịt chặt tai nắm chặt tóc mình, gào khóc tuyệt vọng. 
“Ngưng nhi con mau bình tĩnh lại. Bình tĩnh lại!” Tiếng khóc của Băng Ngưng sắc bén nhói tai, nhìn cô giống như điên mà giãy giụa, Lâm Thanh Âm chỉ có thể ôm chặt lấy cô, khẽ vuốt tóc cô. 
Tiếng gào khóc của Băng Ngưng kinh động tới Phương Tử Hạo, nghe tin cô tỉnh, anh liền vội vã chạy tới đây, nhưng lại bất ngờ nghe thấy tiếng cô gào thết gần như tuyệt vọng. 
“Đã xảy ra chuyện gì!” Nam Phong nghi vấn liếc nhìn Hạ Vân Tường. Tính cách Băng Ngưng rất lạnh nhạt, vài chục năm cũng không thấy cô lớn tiếng câu nào, hôm nay sao lại...... 
Nhịp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-hoan-khong-yeu-tong-giam-doc-xau-xa-cho-tho-lo/552633/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.