Y theo bản năng đi hướng tới dãy phòng của các đệ tử. Tuy rằng linh hạch đã dập nát, nhưng khinh công trác tuyệt ít nhất vẫn còn có thể lưu lại. Vô thanh vô tức đáp xuống trên nóc nhà, các đệ tử căn bản vẫn chưa phát hiện nổi y. Mèo trắng ẩn mình nơi tối tăm nhìn lại, đối diện cửa sổ sáng đèn, một đệ tử trẻ tuổi đang nghiêm túc đọc hồ sơ. Người trẻ tuổi kia so với bộ dáng trong trí nhớ của Sở Vãn Ninh lại càng phong hoa tuyệt đại, còn thêm phần anh tuấn tú mỹ.
Sư Muội thật sự không chết, hơn nữa còn trổ mã đến càng bế nguyệt tu hoa. Cho dù là đối với một người có thần nhãn như Sở Vãn Ninh, đây cũng là mỹ nhân thế gian hiếm có khó tìm. Vì thế, Sở Vãn Ninh càng thêm không hiểu, Sư Muội vẫn chưa chết, tuyệt sắc giai nhân như vậy tên Mặc Vi Vũ kia không thèm đoái hoài, lại vui vẻ hớn hở mà cùng Sở Tông sư cả ngày vẻ mặt quạnh quẽ khắc nghiệt kia ở bên nhau.
Sở Vãn Ninh không lý giải nổi thắc mắc này, lồng ngực lại trước sau ẩn ẩn nóng lên. Y cưỡng bách chính mình trấn định, nhớ lại mục đích thực sự khi tới nơi này. Y lẽ ra nên đi vào thời điểm Mặc Vi Vũ còn là thiếu niên, áp chế hiệu lực của Bát Khổ Trường Hận Hoa. Nhưng, tới nơi rồi mới thấy, Mặc Vi Vũ của trần thế này hiển nhiên không hề bị gieo Bát Khổ Trường Hận Hoa, bộ dáng mặt mày ôn nhu má lùm đồng tiền như vậy thật sự là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-gian-sa/241734/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.