Editor: 21302766
Ngón tay Tần Mi Vũ trắng thuần như ngọc thạch mỹ lệ, nhẹ nhàng nhấn chữ số trên bàn phím, thanh âm tích tích lách cách giống như giai điệu động lọng người.
Nghiêm Vũ Nhàn đứng đằng sau nhìn xem gò má của nàng, khó thấy được thời điểm nàng trang điểm hơi đậm, trang trọng và hoa lệ, tản ra khí chất hoàn toàn khác biệt với ngày thường, chỉ là sắc màu trên cánh môi ướt át kia, y nguyên lộ ra mị hoặc cực hạn, đều khiến người ta muốn biết hôn nàng là dạng tư vị gì.
Dù cho chỉ là nhấn phím số, động tác của nàng vẫn ưu nhã giống như khi đàn tấu dương cầm vậy, Nghiêm Vũ Nhàn nhớ tới cảm giác kinh diễm khi lần thứ nhất tận mắt nhìn thấy Tần Mi Vũ đàn tấu « Tử thần tam trọng tấu », chỉ là thời gian dài dẵng sau đó, trong lòng Nghiêm Vũ Nhàn luôn luôn tràn đầy thống khổ như bị Tử thần gác liêm đao trên cổ, hắn không nhịn được nghĩ, khi Vương An phá vỡ sự trong trắng của Tần Mi Vũ, ngón tay của nàng cào lưng Vương An, tiếng ngâm khẽ trong cổ nàng phải chăng dễ nghe như khi tấu khúc dương cầm, đau đớn trộn lẫn ai oán, như tiếng đàn của nàng.
Tần Mi Vũ mở ra cửa tầng hầm.
Đám người bất giác tản ra một chút, tựa hồ lo lắng có thứ gì u ám kinh khủng đập vào mặt.
Một luồng gió phà vào tầng hầm, giống như bóng tối sâu xa trống rỗng, nuốt chửng tầm mắt của mọi người.
Ngay sau lúc này, ánh đèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-gai-yeu-toi/2519542/quyen-1-chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.