Chương trước
Chương sau
Editor: 21302766

Vương An tiến vào tra xét trang web nội bộ của thương xã An Tú, Tần Mi vũ tự tay kí tên công bố điều lệnh bày ra trọng thị Trần Thanh Vũ, cho thấy vị đại tướng đắc lực rất nhiều năm trước của thương xã An Tú đã trở lại vị trí của kẻ quyền thế, yêu cầu các bộ môn phối hợp với công việc của Trần Thanh Vũ, nhất là duy trì trên tài vụ và nhân sự.

Đồng thời ký dấu mệnh lệnh nhân sự bao quát quản lý công ty chi nhánh Nga trở về tổng bộ báo cáo công tác, hai điều bố cáo như vậy tuyên bố cùng một lúc, tựa hồ lại phảng phất nói rõ Trần Thanh Vũ sẽ nhằm vào công ty chi nhánh ở Nga, tiến hành thống nhất và chỉnh đốn.

Quy tắc thị trường ở Nga tương đối rối loạn, muốn phát triển ở quốc gia kỳ lạ đây nhất định phải tuân thủ quy tắc đặc hữu của nó, các công ty dưới trướng của thương xã An Tú ở thị trường Nga thu hoạch được lợi nhuận trực tiếp cũng không nhiều, nhưng là dưới sự kinh doanh của quản lý công ty chi nhánh ở nước Nga trước mắt, lực ảnh hưởng của thương xã An Tú trong nước Nga vẫn có thể, tỷ như hạng mục ống dẫn khí thiên nhiên từ Siberia đến Trung Quốc, việc này trái ngược với hạng mục sửa đổi trì hoãn lặp đi lặp lại, trong đó có cái bóng của thương xã An Tú, tập đoàn công ty dầu hỏa khí thiên nhiên Trung Quốc, công ty cổ phần công nghiệp khí thiên nhiên Nga, cùng thủ tướng chính phủ nước Nga hiện tại, Mikhail Vlad Korff, ba bên nhiều lần trao đổi gặp mặt trong khách sạn của tập đoàn khách sạn An Tú ở lân cận quảng trường đỏ Mát-Xcơ-va.

Truyền thống người Nga và người phương Tây không giống nhau, bọn hắn tràn đầy cảnh giác, trong sự ích kỷ lộ ra một loại ảnh mắt ngu xuẩn thiển cận, mà hiện tại, bọn hắn đối với chuyện quốc gia và tập đoàn lợi ích lợi dụng việc Liên Xô giải thể vào thập niên 90 mà đạt được chỗ tốt, thì tràn đầy căm thù, trong đó đương nhiên cũng bao gồm Trung Quốc, và thương xã An Tú vào cuối những năm 80 và đầu những năm 90, từng trắng trợn vơ vét nhân tài cao cấp và kỹ thuật của nước Nga.

Hiện tại, cục diện nước Nga mở ra đến loại trình độ này, đúng là không dễ, Tần Mi Vũ đem quản lý chi nhánh nước Nga gọi về Trung Hải, chí ít cho thấy quan điểm là tuyệt đối không khôn ngoan, Vương An cảm thấy nàng có thể là dùng loại thủ pháp Minh tu sạn đạo (*),Ám độ trần thương, chấp hành kế hoạch chân chính của bản thân.

Quản lý công ty chi nhánh nước Nga, Giang Bân xuất thân từ tập đoàn công nghiệp ô tô, tập đoàn công nghiệp ô tô được thành lập từ Nghiêm gia lão gia tử vào những năm 80 của thế kỷ trước, có thể nói, Giang Bân là Căn Chính Miêu Hồng (**) của dòng chính Nghiêm gia.

Giang Bân có năng lực xuất chúng, điểm này không thể nghi ngờ, nếu như Tần Mi Vũ không có đây ra Trần Thanh Vũ, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Giang Bân sẽ tiếp nhận đương nhiệm bộ trưởng bộ sự vụ Châu Âu, đảm nhiệm giám đốc công ty Châu Âu.

Vậy liền mang ý nghĩa, quyền lên tiếng và lực ảnh hưởng của Nghiêm gia trong hệ thống thương xã An Tú thêm một bước tăng cường, cũng chỉ có tư cách và tửng trải của Trần Thanh Vũ có thể đè ép được Giang Bân, dù sao năm đó Trần Thanh Vũ một mực theo Vương An đi khắp toàn cầu, năng lực khai thác thị trường rõ như ban ngày, Tần Mi Vũ vừa vặn mượn tình trạng uể oải của thị trường Nga, đem Giang Vân gọi về trong nước.

Trong nội bộ thương xã An Tú, loại tình huống giám đôc điều hành thay đổi phân công quản lý bộ môn và xí nghiệp là mười phần phổ biến, cũng không ai có thể nói gì Tần Mi Vũ, huống chi Giang Bân mặc dù không có khai thác tốt thị trường, nhưng mà làm lớn ra lực ảnh hưởng của thương xã An Tú, có thể nói là công lao càng lớn hơn, Tần Mi Vũ chỉ cần ở bản bộ Trung Hải, vì Giang Bân chuẩn bị tấn thăng chức vị là tốt rồi.

Cứ như vậy, Nghiêm gia đại khái cũng sẽ không sẽ không sinh ra cách nghĩ gì, nhưng Vương An mơ hồ sinh ra mấy phần suy đoán.

Đối với Nghiêm gia mà nói, chỉ cần quyền lên tiếng và lực ảnh hưởng ở nội bộ thương xã An Tú được mở rộng, liền không có vấn đề gì đáng bàn, nhưng đối với Tần Mi Vũ mà nói, hiển nhiên có ý nghĩa khác biệt, Vương An luôn cảm thấy Tần Mi Vũ có một loại nguyện vọng trốn đi.

Không thể nói là trốn đi, nói một cách chuẩn xác là, Tần Mi Vũ sẽ dần dần buông lỏng khống chế đối với bộ phận của thương xã An Tú trong nước,,mà tăng cường độ khống chế đối với các sự nghiệp lớn ở nước ngoài.

Vương An cảm thấy rằng, mạch suy nghĩ của mình đối với mưu đồ của Tần Mi Vũ mà phỏng đoán càng phát ra rõ ràng, dù sao cũng là học sinh của mình, Vương An suy nghĩ kỹ một chút, đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, đại khái bản thân hắn cũng chọn làm như thế.

Trong mắt tất cả mọi người, bản bộ thương xã An Tú nằm ở Trung Hải, bao quát quốc tế An Tú, không thể nghi ngờ là hạch tâm của toàn bộ đại tập đoàn, chỉ cần nắm giữ cái hạch tâm này, liền mang ý nghĩa không chế thương xã An Tú này.

Vô luận là Tần gia, còn là Nghiêm gia, đại khái đều cho rằng như thế, bọn hắn để ý nhất chính là, người của mình ở trong hội nghị Lệ Chi Viên có mấy vị trí.

Đây chính là tư duy cố hữu mà môn phiệt chính trị không thể tránh khỏi, tựa như bọn hắn tranh đoạt ủy viên dự bị trung ương, ủy viên trung ương, thậm chí cả chỗ ngồi trong cục chính trị cũng vậy, tự nhiên mà bọn hắn cho rằng, tư cách hội đồng quyết sách tối cao của thương xã An Tú, các chỗ ngồi trong hội nghị Lệ Chi Viên, số ghế mà bản thân khống chế có bao nhiêu, liền đại biểu quyền lên tiếng và lực ảnh hưởng của bọn hắn.

Nghĩ tới đây, Vương An mỉm cười, không hổ là học sinh giỏi của mình, không có gì bất ngờ thì bước kế tiếp, động tác Tần Mi Vũ y nguyên sẽ tiếp tục buông lỏng cường độ khống chế đôi với bản bộ thương xã An Tú, nhưng rất hiển nhiên là nàng sẽ tiến thêm một bước, tăng cường lực không chế đối phân bộ nước ngoài và tập đoàn xí nghiệp có liên quan.

Để Vương An không có 100% xác định ý đồ Tần Mi Vũ là như vậy, đó chính là động tĩnh của Nghiêm Vũ Nhàn, theo đạo lý Nghiêm Vũ Nhàn trở lại trong nước nắm vững các doanh nghiệp nhỏ, là thuộc về một bước vô cùng trọng yếu trong sách lược từ bỏ hạch tâm của Tần Mi Vũ, thế nhưng vì cái gì mà Nghiêm Vũ Nhàn lại chạy về nước Mỹ, chẳng lẽ trong quá trình chấp hành kế hoạch của Tần Mi Vũ sinh ra một chút đường rẽ?

Cái gọi là mưu sự tại nhân, hành sự tại thiên, nói chúng liền là như vậy, kế hoạch lại có hoàn mỹ, cũng không có khả năng chắc chắn 100% đạt tới mục tiêu mong muốn, tựa như Vương An... Vương Tiểu Mạt làm những chuyện thật là làm cho Vương An khóc không ra nước mắt.

"Vương thiếu, ngươi đang suy nghĩ gì a?"

Vương An lấy lại tinh thần, nhìn xem đồng hồ của Tô Mễ Mễ, trong nháy mắt sự tình nghĩ ra thực sự hơi nhiều, ở trong mắt người ngoài tự nhiên là vô duyên vô cớ ngẩn ngưởi.

""Không có gì, các ngươi nhanh đi học đi, Vương Tiểu Mạt hẳn là cũng sắp tan lớp rồi,"" Vương An đáp lời.

""Vương thiếu, ngươi vì sao không đi học dương cầm cùng chúng ta a, Phi Tử biết thật nhiều nhạc cụ, ngươi cũng cần phải cố gắng học tập, làm một người đàn ông xứng đáng với nàng a."" Tô Mộc San nắm chặt nắm đấm cổ vũ, nói với Vương An.

""Bằng không thì ngươi chỉ có thể cưới Vương Tiểu Mạt rồi, mỗi ngày cùng nàng quậy phá."" Tô San Tử tiếc hận nói ra, hai chị em mặc dù rất thích chơi cùng Vương Tiểu Mạt, nhưng vẫn phân được rõ ràng Vương Tiểu Mạt là quỷ nghịch ngợm càn quấy ngày ngày, chỉ có công chúa như Vương Phi Tử mới là thích hợp nhất với Vương An anh tuấn đẹp trai.

""Các ngươi nhanh đi học đi, bằng không thì ta không cưới Vương Phi Tử, cũng không cưới Vương Tiểu Mạt, liền cưới hai chị em không trên không dưới các ngươi."" Vương An thúc giục các nàng mau đi, hắn cũng không muốn bị hai cô gái nhỏ đùa giỡn.

"Phốc..." Vương An ngược lại quên mất Tô Mễ Mễ còn ở bên cạnh nhìn xem đâu, Tô Mễ Mễ nở nụ cười, "Nếu ngươi không cưới Vương Phi Tử, chờ ngươi trưởng thành rồi, ta đem hai chị em đều gả cho ngươi!"

""Chúng ta không phải là phí tặng kèm điện thoại!"" Tô Mộc San vội vàng nói.

""Chúng ta là hạt giống mà ba ba cắm xuống ở trên thân mụ mụ, sau đó kết quả sinh ra!"" Tô San Tử tự hào nói ra,"" Đứa bé khác mới là tài khoản điện thoại tặng kèm theo.!""

""Ví dụ này ngược lại là hình tượng..."" Vương An nhìn xem Tô Mễ Mễ cười, "" Thế nhưng mà hạt giống mà ba ba các ngươi cắm xuống trên thân mụ mụ các ngươi là ở địa phương nào a?""

Tô Mộc San cùng Tô San Tử hai mặt nhìn nhau, không có nghĩ qua vấn đề này, thế là đồng thời nhìn xem mụ mụ.

Nhìn xem đứa bé trai trước mắt cười ngây thơ, thế nhưng trong ánh mắt kia rõ ràng có một loại mùi vị trêu chọc, Tô Mễ Mễ nháy nháy mắt, lại cảm thấy là mình nhìn lầm, một đứa nhóc lớn bảy tuổi, làm sao hiểu được loại vấn đề này, lại càng không cần phải nói dến đùa giỡn phụ nữ thành thục... Thế nhưng rõ ràng chính là có một loại cảm giác bị đàn ông già dặn đùa giỡn!

Vấn đề này Tô Mễ Mễ không có cách nào trả lời, có chút quẫn bách đẩy một chút hai chị em, "Đi, đi học..."

-

-

(*)Minh tu sạn đạo, ám lộ Trần Thương

Sạn đạo (棧道) là đường xây bằng cầu treo hoặc ván gỗ xếp hai bên sườn núi đá, dùng để đi qua các khu vực núi non hiểm trở.

Ở Trung Quốc, những con đường này đã từng là huyết mạch xuyên qua dãy núi Tần Lĩnh để nối giữa các thung lũng sông Vị và sông Hán Thủy. Con đường san đạo đầu tiên được xây dựng vào thời Chiến Quốc, quân Tần đã đi qua con đường này để đánh Thục và Ba.

Thời Hán Sở tương tranh từ Tam Tần tiến vào Ba Thục có đường chính lộ duy nhất là sạn đạo. Lưu Bang được Hạng Vũ cấp cho đất Ba Thục với mục đích cô lập ông, tránh trở thành mối họa sau này. Khi vào, mưu sĩ của Lưu Bang là Trương Lương đã đốt đường sạn đạo để binh sĩ không còn mơ tưởng đến ngày về, tạo điều kiện cho Hán Vương Lưu Bang chỉnh đốn quân mã chờ ngày tiến khỏi Ba Thục. Sau Hàn Tín lại dùng kế dương đông kích tây, ngày đêm ra sức sửa đường sạn đạo nhưng thực chất lại dẫn đại quân theo đường Trần Thương đi qua huyện Cố Đạo đánh úp Ung Vương Chương Hàm. Chương Hàm đón đánh quân Hán ở Trần Thương, thua chạy về đất Hạo Trĩ giao tranh tiếp, lại thua trận, bỏ chạy đến Phế Khâu. Hán vương đuổi theo, bình định đất đai của Ung Vương, đi về phía đông đến Hàm Dương, lại cho một cánh quân riêng vây Ung Vương ở Phế Khâu, còn sai các tướng bình định Lũng Tây, Bắc Địa, Thượng Quận. Từ tích ấy mà trong dân gian lưu truyền câu thành ngữ "minh tu sạn đạo, ám lộ Trần Thương", ý chỉ kế dương đông kích tây Hàn Tín đã dùng để qua mặt Hạng Vũ.

(**) Căn Chính Miêu Hồng

*Căn chính miêu hồng: Xưng hô đặc thù trong niên đại đặc thù. Đại khái là khi đó thân phận bần nông khá cao, nên thường nói “căn chính miêu hồng” (căn là rễ còn miêu là mầm),“càng nghèo càng cách mạng”. Con em địa phú thì luôn bị xa lánh. Hiện nay thì căn chính miêu hồng chỉ con cháu cộng sản. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.