Cô bé này hình như đặc biệt yêu thích tiếng còi, chạy ra tiểu khu, nàngrốt cục thả Vương An xuống, dù thở hồng hộc vẫn muốn thổi còi tiếp,nhưng là vài lần đều chỉ thổi ra âm thanh cực kỳ ngắn ngủi lại chối tai. Cuối cùng hai má nàng đỏ bừng, sau khi hít sâu một hơi, bắt đầu thổimột cách kinh thiên động địa.
Vương An chưa bao giờ cảm thấy tiếng còi lại khó nghe như thế, hạt nhựanhỏ bé bị không khí từ miệng còi thổi vào cổ động, lăn qua lăn lại trong bụng còi, kích thích tiếng còi chói tai không còn đơn điệu như vậy,cũng có tiết tấu khiến cho người ta khó chịu cả người.
Ở trong trí nhớ xa xôi của mình, tiếng còi tập hợp của khóa thể dục cũng làm cho người ta chán ghét như thế.
“Bà cô nhỏ của tôi, van cầu ngài đừng thổi nữa được không?” Vương Anthiếu chút nữa thì quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, lỗ tai non nớt của hắn thật sự chịu không nổi nữa. Chính như những người lớn khác sẽ không đềphòng hắn, hắn cũng sẽ không đề phòng cô bé này, cũng không có cố ý đigiả bộ mình thật ngây thơ...... Dưới tình huống bình thường, hắn hẳn lànháy nháy mắt, nhìn trái phải một cái, sau đó bất lực lên tiếng khóclớn.
Tiếng còi của cô bé ngắn ngủi dừng lại một chút, nhìn hắn một cái, sauđó tiếp tục thổi một cách kiên trì bền bỉ, còn vừa thổi vừa lắc lư thânmình.
Người trưởng thành có tâm địa, có tâm cơ, hoặc giả dối, hoặc thay đổikhó lường, như vậy cũng không sao cả, ít nhất có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-gai-yeu-toi/2519349/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.