Trần Trừng trực tiếp chạy hậu đài vào phòng nghỉ.
Lạc Hữu Tiềm mới xử lý qua vết thương trên mặt, khắp nơi đều là một mảnh sưng đỏ, quả thực khiến người ta không đành lòng nhìn.
Khi quay đầu nhìn thấy Trần Trừng đang chạy tới phía mình, anh nở nụ cười tươi tới nỗi mắt cũng híp lại theo, đơn giản mà lại thật lòng, giang rộng vòng tay ra với Trần Trừng.
Trần Trừng trực tiếp nhảy lên vào trong lòng anh, Lạc Hữu Tiềm thành thạo nâng đùi cô, gắt gao ôm người vào trong lòng.
Hai người siết lấy nhau, tất cả những lời muốn nói lúc trước đều bị gạt hết sang một bên vì cái ôm này, bọn họ tham lam hưởng thụ lấy cảm xúc từ cái ôm của đối phương.
Trần Trừng ngửi thấy mùi mồ hôi trên người Lạc Hữu Tiềm, còn có cả mùi máu tươi và mùi sát trùng nữa.
Tất cả cảm xúc như sóng đánh ập tới, hoàn toàn bổ nhào vào cô, Trần Trừng chôn đầu trong cổ anh, đột nhiên sụt sịt một tiếng.
Hai tay Lạc Hữu Tiềm đang đỡ ở bắp đùi cô, đột nhiên phát hiện trên cổ bị ướt, Trần Trừng khóc khiến tim anh quặn thắt, nhưng lại không thể vươn tay ra lau nước mắt cho cô.
“Khóc gì đó.” Anh cười thở dài, dùng tư thế này trở lại chỗ, Trần Trừng liền ngồi khoá ở giữa hai chân anh.
Lạc Hữu Tiềm giúp cô lau nước mắt, cười: “Không phải em đã thắng rồi sao.”
“Ừm.” Trần Trừng nghẹn ngào gật đầu.
Lạc Hữu Tiềm trực tiếp ôm lấy người hôn vào cổ một cái, hơi thở còn chưa bình phục: “Bảo bảo, em là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-gai-nho/481473/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.