Trần Trừng vốn tưởng rằng “nhà” sẽ là một căn chung cư không lớn nhưng đủ ấm áp, kết quả xe trực tiếp chạy tới một khu biệt thự xa hoa chỉ có thể nhìn thấy ở quảng cáo trên TV, cô hoàn toàn choáng váng.
“Em, em mua nhà này sao?”
Trần Trừng líu lưỡi, khi đứng trước biệt thự, thậm chí cô còn không đi vào.
“Vâng.” Lời Lạc Hữu Tiềm nói ngậm cười.
“…… Đây không phải là nơi tấc đất tấc vàng sao.”
Chỉ dựa vào số tiền Lạc Hữu Tiềm kiếm trong hơn nửa năm nay, đúng thật là có nhiều người cả đời cũng không kiếm được, nhưng việc phải mua nhà như thế này thì dường như là không có khả năng.
“Vâng, giờ em thành (1) nhà nô rồi.”
______(1) Nhà nô: Ý là nô lệ của cái nhà này á, tại phải vay thêm để mua nhà nên phải đi làm tiếp để trả nợ đó
_______________
Lạc Hữu Tiềm cười một cái, ôm chặt lấy Trần Trừng trước khi cô nói tiếp, cằm anh đặt ở hõm vai cô: “(2) Chị.”
_____________(2) Bản gốc là tỷ tỷ.
Đã lâu rồi anh không gọi Trần Trừng như vậy, một tiếng chị cực kỳ dứt khoát lại còn dịu dàng, khiến tim Trần Trừng hoàn toàn mềm nhũn.
“Đừng mắng em tiêu tiền lung tung.” Lời anh nói mang theo ý cười, mái tóc đen dài mềm mại cọ cọ bên mặt Trần Trừng.
Bàn tay mang theo độ ấm vòng qua eo cô, trực tiếp truyền tới hướng trái tim Trần Trừng.
“Bởi vì là tặng cho chị, nên em muốn phải là những thứ tốt nhất.” Anh nhẹ nhàng nói, “Tiền em kiếm được đã dùng để mua nhà hết rồi, sau này chị phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-gai-nho/481470/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.