Editor: Melbournje
"Phương pháp này đó chính là dùng dung dịch axit yếu để làm bỏng da, khiến sắc tố và mô da hoại tử, sau đó bóc ra." Thợ xăm trong cửa hàng nói.
Lạc Hữu Tiềm nhăn mày lại: "Bỏng da? Đau không?"
"Chuyện đó thì chắc chắn không thể tránh được, có khi xoá xong còn bị rộp nước, nhưng mà nếu làn da của cô gái này khôi phục tốt thì sẽ không để lại sẹo đâu."
Da của Trần Trừng khá tốt, vết sẹo trên cổ tay kia ngoại trừ hơi nhạt màu hơn một chút thì hầu như đã không còn nhìn thấy bóng dáng đáng sợ như nó đã từng nữa.
Trần Trừng nghiêng đầu dựa vào ven tường, cực kỳ lười nhác mà rũ mắt, Lạc Hữu Tiềm thì vẫn cau mày, cực kỳ bất mãn đối với cách xoá xăm này.
Thợ xăm nhìn hai người, cũng chưa phản ứng lại.
Dừng một chút, thợ xăm kéo cánh tay áo Trần Trừng lên, lại nói: "Nếu không thì để tôi thiết kế thêm một hình, xăm đè lên để che đi hình xăm cũ cũng được."
"Không sao, cứ dùng cách xoá đó đi." Trần Trừng thu tay, không mặn không nhạt mà cười một cái, phảng phất như lát nữa người bị bỏng không phải là cô vậy.
"Không được, chị, cái này quá đau, cũng không an toàn vệ sinh bằng xoá xăm laser, chúng ta vẫn nên tới bệnh viện đi." Lạc Hữu Tiềm kéo tay cô lại.
Trần Trừng để mặt mộc, mặc một chiếc áo phao dài tới gần mắt cá chân, bọc quanh người giống như một con nhộng khổng lồ.
Ngày hôm qua không ngủ ngon, Tết xong cũng không có công việc quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-gai-nho/269096/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.