Editor: Melbournje
Từ sau lần đó, dường như cơm chiều của hai người đều do Trần Trừng làm, Lạc Hữu Tiềm giúp việc bếp núc.
"Cậu cũng đừng vội, cậu đang học cấp ba rồi đấy, không có bài về nhà sao?"
Trần Trừng vừa thái thịt vừa quay đầu lại nói chuyện, mắt cũng không nhìn dao một cái, Lạc Hữu Tiềm nhìn đến nỗi kinh hồn táng đảm, rất sợ cô cắt phải tay mình.
"Chị để ý chút......" Lạc Hữu Tiềm đau tim, "Ăn cơm xong rồi làm."
"Khi nào thi giữa kì?" Trần Trừng hỏi.
"...... Tuần sau." Lạc Hữu Tiềm cúi xuống, bắt đầu chuyên tâm mà rửa rau.
"Tôi nói với cậu này, nước dưới này chảy chậm lắm, để lên chỗ nào cao rửa đi." Không biết là kịch bản từ bộ phim gia đình nào, Trần Trừng nói luôn một lèo mà không dừng lại, "Tôi biết không khí trên trường học của các cậu rất kém, nhưng cậu cũng phải cố học tốt hơn các bạn học, biết chứ?"
Trần Trừng "giả bộ", cực kỳ đắc ý vênh váo, dao nhẹ nhàng chặt vào trên ngón tay một chút, máu chảy ra.
"Ai......" Cô thở dài, trực tiếp cúi đầu mút một chút.
Hôm nay thật là đen mà, đi xe buýt thì xước tay, nấu ăn thì cắt phải tay.
"Chảy máu rồi sao?!"
Lạc Hữu Tiềm cả kinh, đem tay đang ướt lau vào trên quần áo một chút, nắm lấy tay Trần Trừng, máu vẫn đang chảy ra bên ngoài.
"À, chảy máu tí thôi mà, không có gì đâu."
Bên môi Trần Trừng dính chút máu, nước da bỗng trở nên có khí sắc, sóng mắt cũng có gợn sóng.
"Để, để em ra ngoài mua băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-gai-nho/269088/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.