Mọi người lớp C trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Tạ Đường bị Lục Trác mang đi, yên lặng được vài phút, cả lớp mới đột nhiên phát ra tiếng động xôn xao, mồm năm miệng mười, hưng phấn lại kích động.
“Vừa rồi là Lục Trác?”
“Tạ Đường quen biết Lục Trác từ khi nào?”
“Sao có thể quen biết chứ, vừa rồi nhìn thái độ của Lục Trác kêu ra ngoài xem, chắc sẽ bị dạy dỗ một phen.”
“Nhưng Từ Thiến thật mất mặt, ngày thường hoành hành ngang ngược muốn chết, sao mới nãy lại im như thế.”
Sắc mặt Từ Thiến trắng bệch, còn chưa kịp hồi hồn từ việc hồi nãy, cô ả hung hăng trừng mắt liếc nhìn bạn học cùng lớp chung quanh đang nghị luận sôi nổi, bàn tay ở dưới bàn nắm chặt đến chảy máu, từ trước đến nay cô ả chưa bao giờ bị vũ nhục như vậy.
Ánh mặt trời chiếu rọi trên sân thể dục, cách đó không xa rải rác vài người chơi bóng rổ, một vài người quay lại tò mò nhìn bọn họ.
Tạ Đường lảng tránh ánh mắt của Lục Trác, anh cao hơn cô hẳn một cái đầu, tản ra khí thế bức người, lại nhìn Hướng Hoành bên cạnh, cô hơi nhíu mày: “ Có việc gì không, tôi còn muốn vào học.”
Cô không rõ, tại sao đời này mình không có liên quan gì đến Lục Trác, anh lại thường xuyên tới trêu chọc cô.
Lục Trác không vui mà nhíu mày, nhưng ngay sau đó nghĩ tới cái gì, lông mày liền giãn ra không ít, có vẻ không hung dữ như vừa rồi.
Anh cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-gai-gia-mao-toi-la-moi-tinh-dau-cua-boss/2449665/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.