Tạ Đường trước tiên về căn hộ của mình rồi đi tắm, trước khi ra nước ngoài, cô đã rời khỏi nơi ở của Thư Mĩ Thanh, chủ yếu là vì Thư Mĩ Thanh đang sống trong bệnh viện, nếu cô vẫn sống trong biệt thự của Thư Mĩ Thanh thì sẽ quá xa bệnh viện nơi Thư Mĩ Thanh ở, không tiện chăm sóc cho bà. Hơn nữa, biệt thự quá lớn và trống trải, cô không có cảm giác thân thuộc.
Cô thay quần áo ở nhà, rồi vào bếp nấu canh, bà Thư không ăn được dầu mỡ nên cô làm thanh đạm. Để canh sôi một lát, cô dựa lưng vào ghế sô pha ôm gối một lúc.
Bay mười hai giờ mới trở về, không thể nói là không mệt.
Hơn nữa ở nước ngoài mấy tháng, đa số đều uống cà phê, dù không thèm ăn, nhưng trong lòng đột nhiên muốn uống trà sữa. Tạ Đường mở máy, vừa muốn nhờ chị Cao mang hai cốc phô mai dâu tây đến đón cô, nhưng lại đột nhiên nghĩ rằng chị Cao đã bay cùng cô lâu như vậy, hiện tại 80% là đang nghỉ ngơi, cho nên cô đặt điện thoại xuống.
Chút nữa ra ngoài rồi mua.
Tạ Đường dựa vào ghế sô pha chợp mắt, khi tỉnh dậy, canh sườn củ sen đã được ninh nhừ.
Cô chia làm hai, cho vào hai chiếc cốc giữ nhiệt, sau đó khoác áo gió và khăn quàng cổ rồi đi xuống nhà.
Người lái xe đã đợi cô ở tầng dưới, cô đến viện dưỡng lão nơi Thư Mĩ Thanh đang ở.
Khi cô đến, Thư Mĩ Thanh vẫn chưa tỉnh dậy, Tạ Đường ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-gai-gia-mao-toi-la-moi-tinh-dau-cua-boss/2449547/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.