Mộc Yên Chi lấy trong túi xách ra hai hộp sữa hạt, chuyền cho anh một hộp rồi nói:
- Uống đi, tôi đi làm bánh mì cho cậu.
Anh nhận lấy, miệng cười kéo đến tận mang tai, tâm trạng vui vẻ không ít. Cao Tuấn Lãng kéo ghế xuống ngồi đối diện Hoàng Trình đang trừng mắt nhìn. Trước giờ anh ta chưa bao giờ nhận được câu nói quan tâm như vậy, cho dù là lúc hai người họ còn học chung, lúc giúp cô cũng chỉ nhận được lời cảm ơn lịch sự, cho nên bây giờ anh ta cực kì ganh tị.
Cao Tuấn Lãng nhìn hộp sữa nhỏ trong tay rồi lại nhìn bóng lưng đang loay hoay trong bếp kia, ánh mắt hiền hòa. Anh cắm ống hút vào, đưa lên miệng hút một hơi thật dài, khiêu khích ngó sang phía đối diện, như muốn nói: “Nhìn xem, là sữa mà Yên Chi cho tôi đấy, thèm lắm đúng không? Haha, anh mãi không có được đâu.”
Cao Tuấn Lãng cứ giữ bộ mặt sung sướng ấy như vậy đến lúc cô quay lại, đặt trước mặt anh hai cái bánh mì kẹp trứng. Anh nhận lấy, kéo ghế cho cô ngồi cạnh mình. Mộc Yên Chi không mấy để ý đến màn “khích tướng” nãy giờ của Cao Tuấn Lãng và Hoàng Trình, thản nhiên ngồi ăn bánh mì, đọc thêm một vài tài liệu.
Thấy cô cứ chăm chăm nhìn tập giấy trên bàn, Cao Tuấn Lãng hắng giọng bảo:
- Chị ăn xong đi rồi đọc, như vậy không tốt cho sức khỏe đâu, dễ đau dạ dày lắm.
Anh không đợi cô trả lời, thuận tay cầm tập giấy của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-gai-doc-than-muon-yeu-duong-roi/2787019/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.