Y Na vì ngượng ngùng mà chĩa mũi dùi vào cô, lời lẽ miệt thị:
- Đúng là loại không ra gì. Chẳng phải cô có người yêu rồi sao? Vậy mà còn muốn phá hoại hạnh phúc của tôi?
Y Na đột nhiên nhớ tới người đàn ông đẹp như tượng tạc hôm trước gặp mặt, bèn dựa vào đó mà bắt bẻ cô.
Mộc Yên Chi cảm thấy thật nực cười. Từ bao giờ mà cái danh xưng “phá hoại” ấy lại gán lên người cô vậy?
- Cô Y Na, tôi không thiếu đàn ông ưu tú, chẳng việc gì phải day dưa với người như Trần Đình cả. Hơn nữa, tôi không phải là động vật nhai lại, đã nhả ra rồi thì không bao giờ nhặt lại.
Ý tứ của cô quá rõ ràng, chẳng phải đang ví Y Na như trâu, bò sao? Thẩm Nhược Giai ở phía sau hả hê đến nỗi không ngậm được miệng cười, ngón cái bật lên khen ngợi cô.
Y Na cắn răng cắn lợi, tức đến nỗi rùng mình, khóe môi giật mạnh. Ả ta không có Trần Đình theo sau đã là một bất lợi, bây giờ phải đối chọi với hai người, thật sự là không có cửa, cho nên biết thân biết phận mà rút lui. Trước khi đi còn quăng lại vài chữ chọc tức cô.
- Không biết chừng đối tượng sắp tới của tôi là người yêu cô đấy, cẩn thận vào.
Mộc Yên Chi khoanh tay để trước ngực, cong môi cười, đáp lại lời khiêu khích:
- Cho dù không có cô thì cũng có hàng vạn người hơn cô, quan trọng là trái tim kìa, nếu không thì ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-gai-doc-than-muon-yeu-duong-roi/2786985/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.