Cao Tuấn Lãng vừa nhìn thấy cô đã nhanh chóng đứng dậy, bế đứa bé ra đưa thẳng cho Cao Như Tuyết, còn mình thì bám lấy cô, hỏi han:
- Sao em lại sang đây?
Tư Ân đưa túi xách cho người giúp việc, mỉm cười nói:
- Con dâu của mẹ thì sang nhà mẹ chơi là đúng rồi.
Mộc Yên Chi rất thích hình ảnh khi nãy, lúc anh ngồi nhìn đứa bé, ánh mắt vô cùng ấm áp. Có phải sau này làm cha rồi, Cao Tuấn Lãng cũng sẽ như vậy không?
Cao Như Tuyết và Tư Ân rất biết ý, lẳng lặng chui về phòng, để hai người có khoảng không gian riêng. Cô hỏi:
- Hôm nay anh không đi làm à?
- Anh hoàn thành xong công việc rồi. Em xem anh có giỏi không?
- Giỏi!
Cao Tuấn Lãng cúi người ôm lấy cô, hít lấy hương thơm từ quần áo, từ da thịt, từ từ tận hưởng chúng.
Mộc Yên Chi ngồi với anh một lúc lại muốn đi xem đứa bé, thế là anh dẫn cô đi. Lúc cô còn đang mải mê ngắm, Cao Tuấn Lãng đã dùng cái giọng mê người thủ thỉ bên tai:
- Em muốn không? Anh với em cùng sinh một đứa.
Mộc Yên Chi xấu hổ, sắc đỏ lan từ mặt xuống tới cổ, nhuộm luôn cả hai vành tai. Cô đứng bật dậy đi thẳng ra ngoài. Cao Như Tuyết vừa pha sữa xong, đi tới nói với anh:
- Này, khi nãy có con bé nào tới nói có thai với em đấy. Chị xử hộ rồi, lần sau nhớ chú ý, nếu được thì cắt bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-gai-doc-than-muon-yeu-duong-roi/2786980/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.