Chương trước
Chương sau
Tác giả: Chào các bạn! Rất vui vì được tiếp đón các bạn trong buổi phỏng vấn cặp đôi ngày hôm nay. Chúng ta giới thiệu sơ lược trước nhé!

(A: Mộc Yên Chi.      B: Cao Tuấn Lãng.)

A: Chào mọi người, tôi là Mộc Yên Chi.

B: Mời tôi đến còn bảo tôi tự giới thiệu à?

A: *thúc tay*

B: Tôi là ông xã của cô ấy, Cao Tuấn Lãng.

A: *xua tay, cười* Chúng tôi chưa kết hôn, chỉ là người yêu thôi.

B: *vòng tay qua ôm lấy vai* Sắp kết hôn rồi, sau khi tôi học xong, về nước sẽ lập tức hỏi cưới cô ấy.

Tác giả: Được rồi, chúng ta bắt đầu nhé! Câu hỏi đầu tiên: sau khi trao nhẫn đính ước, hai bạn cảm thấy thế nào?

B: *xoay sang nhìn cô, miệng cười mỉm*

A: Tôi rất vui. Thứ nhất là vì anh ấy đã về đón sinh nhật cùng tôi. Thứ hai là vì được trao nhẫn đính ước, nhưng cho dù không có nhẫn, tôi vẫn nguyện ý theo Tuấn Lãng.

B: *gật gật đầu, tỏ ra hài lòng*

Tác giả: Vậy đám cưới của Thẩm Nhược Giai thế nào?

A: Được tổ chức rất long trọng, bạn bè đến rất đông.

B: Lúc cô ấy lên phát biểu còn khóc nữa cơ. Đúng là đồ mít ướt! *véo má cô*

Tác giả: *ăn ngập cơm chó*

A: Cô ấy là bạn thân tôi mà, chuyện đó cũng bình thường thôi.

B: Vậy sau này cưới anh, em có khóc vậy không? Là khóc vì cảm động ấy, chứ không phải hối hận.

A: Em nghĩ là vế sau. *cười lớn*

Tác giả: Câu hỏi tiếp theo. Có rất nhiều độc giả cảm thấy bạn là badboy, sau này sẽ ngựa quen đường cũ, không hề chung thủy, bạn thấy sao?

B: Tôi cần mấy người thấy à? Tôi chỉ cần vợ tôi tin thôi, mấy người thì mặc kệ. Thân ái! *nở một nụ cười không mấy thiện chí*



Tác giả: Vậy bạn tin anh ấy sẽ thủy chung một đời không?

A: *nhìn sang B* Đương nhiên là tin. Trong tình yêu mà không có niềm tin thì chẳng cần thay lòng đổi dạ cũng sẽ sớm vỡ tan thôi.

Tác giả: *nhìn hai người tay nắm chặt mà lòng cay đắng* Ok, chuyển! Tôi thấy trong truyện Cao Tuấn Lãng khá trẻ con, có khi nào bạn vì chuyện này mà phiền lòng chưa Mộc Yên Chi?

A: Không phiền lắm, bởi vì thực ra anh ấy chỉ trẻ con với tôi thôi. Em nói đúng không? *quay sang nhìn B*

B: Phải, em nói đều đúng.

A: Để tôi kể cho mọi người nghe chuyện này nhé! Lúc tôi sang Mỹ dự tọa đàm, có một lần đi mua bánh Donut, phải xếp hàng khá lâu, cho nên anh ấy bảo tôi ngồi trong xe đợi. Tôi cũng đồng ý, sau đó về xe, mở cửa kính nhìn Tuấn Lãng xếp hàng ở đằng xa. Đột nhiên có một người đàn ông tiến lại gần, giả vờ hỏi đường nhưng ánh mắt lại láo liên, tay còn không an phận mà... Tôi suýt nữa đã la lên.

Tác giả: Sau đó thì sao? Cao Tuấn Lãng có ra kịp không?

A: Anh ấy không chỉ ra kịp mà còn đánh cho người kia mấy cái khiến hắn bỏ chạy mất dép. Lúc đó tôi thực sự rất sợ anh ấy sẽ đánh chết người luôn đó. Nhìn anh ấy lúc đó rất giận dữ, kiểu như phát tiết lên luôn.

B: Cái tên khốn đó dám động vào vợ tôi, tôi còn chưa tống vào tù là may.

Tác giả: *toát mồ hôi* Cậu không trẻ con với người khác, tôi tin rồi!

A: Anh ấy còn ghen với cả phụ nữ, với bảo bảo của chị Như Tuyết, với Gà con nữa chứ! *cười xòa*

B: Không phải tại em quá thân thiết với họ à? Anh cũng muốn được xoa đầu. *bộ mặt tủi thân*

Tác giả: *cười gượng* Tiếp theo sẽ là một thử thách của chương trình hỏi đáp hôm nay. Hai bạn hãy cho mọi người thấy ảnh nền điện thoại đi.

A: *vừa mở điện thoại vừa cười thích thú* Là ảnh của anh ấy năm sáu tuổi. Cái này là tôi chụp được trong quyển ảnh mà bác gái đưa cho. Thế nào? Rất dễ thương phải không?

Tác giả: *nhìn bộ mặt vênh váo của anh lúc nhỏ, thật thà đáp lại* Nhìn rất ngứa đòn!

A: Hình nền của anh là gì thế? Em cũng chưa thấy bao giờ.

B: *giơ màn hình điện thoại ra trước mặt A* Là hình chụp lén lúc em ngủ.

A: *đỏ mặt* Anh chụp lúc nào thế?

B: Từ lúc đi cứu trợ y tế ấy. Đã lâu lắm rồi.

A: Chúng ta có bao nhiêu hình đẹp thì anh không đặt, lại đặt cái xấu xí này.

B: Không hề xấu, rõ ràng là rất xinh. Cô xem đúng không?



Tác giả: Đúng, đúng, đúng. Vợ anh là đẹp nhất! *nghĩ thầm: nếu tôi nói không đẹp có phải sẽ bị xử luôn không?*

Tác giả: Ok, câu hỏi tiếp theo. Hai người sau khi cưới đã có dự định gì chưa? Định sinh mấy đứa con?

B: Tôi không thích trẻ con. Chúng nó toàn giành cô ấy với tôi. Không sinh càng tốt.

A: *đánh yêu B một cái* Tôi muốn sinh hai đứa, một gái một trai, gia đình điểm mười!

Tác giả: Nhưng anh Cao...

B: Sinh hai đứa. Vợ tôi nói sinh hai đứa thì sẽ sinh hai đứa.

Tác giả: Được rồi. Chúng ta đến với câu hỏi cuối cùng, đây sẽ là một câu gây mất đoàn kết đấy. *cười nham hiểm* Hai người hãy kể về tật xấu của đối phương đi.

A: Anh ấy không có nhiều tật xấu đâu, chỉ là rất bám người thôi.

B: Anh chỉ bám em thôi.

A: Phải, chỉ bám lấy tôi thôi. Còn hay nhõng nhẽo nữa. Mỗi buổi tối đều phải ôm tôi thật chặt mới ngủ được.

Tác giả: Vậy còn bạn?

B: Tật xấu của cô ấy chính là quá xinh đẹp, quá tốt bụng.

Tác giả: Cái đó không phải là ưu điểm à?

B: Đó chính là khuyết điểm của cô ấy, khiến cho không biết bao nhiêu người đàn ông yêu thích. Tôi muốn chỉ mình tôi được ngắm thôi.

Tác giả: Vậy là bạn đang sợ cô ấy bị người khác cướp đi à?

B: Phải, rất sợ.

Tác giả: Được rồi, tô cơm chó này tôi đã ăn xong rồi. Cảm ơn hai bạn đã đến tham gia hôm nay. Trước khi tạm biệt có điều gì muốn nói không?

A: Chúc cho tất cả các bạn có thể sớm tìm được tình yêu của đời mình. Tất cả những tổn thương trước đây, hi vọng sẽ có người chữa lành nó. Cuối cùng, mong các bạn có thể yên yên ổn ổn sống hết quãng đời còn lại.

B: Tôi không có điều gì muốn nói với các bạn đâu. À có, tôi muốn nói là tôi yêu vợ tôi. Vậy thôi nhé! Tạm biệt, không hẹn ngày gặp lại.

 

 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.