Nó đi ra cổng thì đã thấy Minh Vũ đang đứng dựa vào cổng , mày nhíu lại chứng tỏ nhóc đang không vui . Vừa nhìn thấy nó thằng nhóc đã khó chịu hỏi :
_ “ Chị vừa đi vừa bò ra đấy à , chân thì cũng phải ngắn lắm đâu chứ ! ”
_ “ Thế Vũ ca tìm bà chị này có việc gì cần thỉnh giáo sao ? ” _ Nó không thèm để ý đến sắc mặt khó coi và sự trách cứ của em trai , mà hỏi thẳng vào vấn đề .
_ “ Đến hẹn chị trưa nay đi ăn cơm ở ngoài cùng em thôi , em chán cơm ở canteen rồi ”
Mặt nó nghệt ra , “ có như vậy mà phải đến tận đây sao , báo qua điện thoại cũng được mà , hoặc lên lớp nói luôn cũng được sao phải bảo nó lết xác xuống tận đây chứ , thật chẳng biết thương chị gì cả ” nó nghĩ
_ “ Có như vậy thôi sao ? vậy gọi qua điện cho chị là được rồi mà , hoặc lên tận lớp chị là được rồi còn bày đặt gọi chị xuống , em đúng là chẳng chịu nghĩ cho bộ xương già của chị tẹo nào ” _ Nó bắt đầu ca thán , kể tội em trai
_ “ Thứ nhất điện thoại em hết pin , thứ hai gọi chị xuống thì chị mệt chứ em không có mệt , em phải thương bản thân mình trước chứ . Với lại trường chị nhiều nữ sắc lắm em lại còn đẹp trai ngời ngời thế này , mỗi lần vào trường cứ bị chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-em-thien-tai/2229119/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.