Tại phòng bếp.
- Anh tránh ra chỗ khác cho tôi nấu ăn.
Cô đuổi cậu mà cậu lì lợm không chịu đi, còn ngang ngược đáp lại cô nữa chứ.
- Cô nấu kệ cô tôi làm gì kệ tôi.
- Anh cứ đứng sau lưng tôi làm sao tôi nấu được.
Cô lấy tay đẩy cậu ra nhưng vẫn là đẩy không nổi. Thế là cô bất lực mặc kệ cậu đứng ở đó phá rối hết cái này đến cái khác.
- Chị ơi, chị ơi.
Nghe tiếng nó, cô lập tức vui vẻ chạy lại nói.
- Nguyệt Băng, em chưa khoẻ mà xuống đây làm gì. Em mau lên phòng đi để chị đem cháo lên cho em.
- Em khoẻ rồi, em không ăn cháo đâu chị lấy sữa cho em uống đi.
Đối diện với vẻ mặt đáng yêu của nó, cô chẳng cách nào từ chối nổi nên chỉ đành gật đầu rồi quay sang cậu.
- Anh rót giùm tôi cốc sữa đi.
Lúc nãy bị đuổi mà cậu không đi cứ đòi đứng đấy nói là phụ giúp, giờ cô cho việc rồi cậu cũng vui vẻ định đi lấy nhưng nó lên tiếng cản lại.
- Em không muốn anh ta lấy.
- Sao vậy Nguyệt Băng?
Cô thắc mắc nghiêng đầu hỏi nó.
- Anh ta làm chị khóc nên em rất ghét, em sẽ không tha thứ cho anh ta.
Nghe xong, cô thở dài một hơi. Bình thường lúc hai chị em cãi nhau, nó còn chưa dám to tiếng hay nặng lời với cô câu nào. Mà giờ đây, mới về nhà này không lâu đã bị cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-em-song-sinh-ho-ha/2609375/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.